NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 599

Đó là một phim hay. Tôi nhìn Janelle trên màn hình và thấy nàng làm tất cả
những điều nàng đã làm với tôi. Trên màn ảnh đại vĩ tuyến đó khuôn mặt
nàng biểu lộ tất cả vẻ dịu dàng, tình cảm trìu mến, sự thèm khát nhục dục
mà nàng từng bộc lộ trên giường với tôi. Và tôi nhìn ngắm, rồi thắc mắc tự
hỏi, thực tại là cái gì, thực tế là cái gì và thực thể là cái gì? Nàng đã quằn
quại trên giường với tôi như thế nào, nàng đã quằn quại trên màn ảnh ra
làm sao? Lúc nào là thực, lúc nào là ảo? Đời và kịch, kịch và đời cứ đan
xen, hoà quyện nhau. Trong một phần của phim, khi nàng vỡ nát con tim vì
sự bội bạc phũ phàng của người yêu, nàng cũng có tia nhìn ngơ ngác thất
thần từng làm tim tôi quặn thắt khi nàng nghĩ tôi đã đối xử độc ác tệ bạc
với nàng. Tôi ngạc nhiên thích thú vì sự diễn xuất của nàng mô phỏng rất
sít sao những đam mê mãnh liệt và thầm kín riêng tư giữa chúng tôi.
Phải chăng nàng đang diễn xuất với tôi, chuẩn bị cho vai diễn này hay là sự
diễn xuất của lang bật thoát ra từ nỗi đau mà chúng tôi cùng san sẻ với
nhau? Nhưng tôi hầu như si tình nàng trở lại chỉ vì thấy nàng xuất hiện trên
màn hình, và tôi vui mừng vì mọi sự đã xoay chuyển theo chiều tốt đẹp cho
nàng. Rằng nàng đang thành công rực rỡ, nàng đạt được mọi cái nàng
muốn, hay nghĩ là nàng muốn, từ cuộc sống. Và đây là kết cuộc câu
chuyện, tôi nghĩ vậy. Còn tôi đây, chàng tình nhân khốn khổ bất hạnh đứng
ở xa xa, nhìn sự thành công của người yêu dấu một thời và mọi người sẽ
thấy xót xa cho tôi, sẽ là người hùng bi kịch bởi vì tôi nhạy cảm đến thế và
giờ đây có thể đau khổ và sống cô độc, một nhà văn cô đơn miệt mài viết ra
những quyển sách, trong khi nàng toả sáng trong thế giới điện ảnh rực rỡ
hào quang. Và đó là trạng thái tôi muốn rời bỏ nó. Tôi đã hứa với Janelle
rằng nếu có viết về nàng, tôi sẽ không bao giờ biểu thị nàng như một kẻ
thất bại, một kẻ đáng thương hại. Một đêm nọ chúng tôi cùng xem phim
Love Story (Chuyện tình) và nàng đã nổi trận lôi đình.
- Đám nhà văn chết tiệt các anh, lúc nào cũng để cho nhân vật nữ chết ở hồi
kết cuộc, - Nàng nói. - Anh biết tại sao không? Bởi vì đó là cách dễ dàng
nhất để thoát ra khỏi họ. Khi các người đã liễu chán hoa chê và các người
không muốn lộ ra bộ mặt của tên đểu giả khốn nạn. Thế là các người giết
nàng để rồi các người lại khóc than bằng thứ nước mắt cá sấu và các người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.