NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 130

ngập.
"Giờ thì cháu thấy khá hơn chưa?" ông hỏi khi tôi ăn xong.
Tôi gật đầu. Một người hầu đặt một tách cà phê sữa trước mặt tôi. Cà phê
nóng và ngon. Tôi nhấm nháp rồi đặt tách xuống. "Chuyện gì xảy ra cho La
Cora?"
Mắt tổng thống nảy lửa. "Con điếm chuồn rồi".
"Như thế nào?"
"Khi món kem được đặt lên bàn thì nó rời phòng. Nó bảo nó muốn trang
điểm thêm, nhưng thực ra nó chuồn ngay trên chiếc xe đen. Nó và một đứa
nữa, gã đàn ông mang râu. Cả hai ngồi trên ghế sau. Thằng quản gia của nó
lái xe". Ông cầm tách cà phê lên. "Chúng ta sẽ tìm thấy nó và khi đó…"
"Tại sao lính không giữ xe lại?"
"Không, và chúng đã trả giá cho sự chểnh mảng đó".
"Bom đặt trong kem?"
Mặt ông đầy kinh ngạc. "Sao cháu biết?"
Tôi kể cho ông nghe cuộc đối thoại bên dưới cửa sổ mà hôm qua tôi nghe
được. Ông lặng thinh khi nghe tôi kể. Có tiếng gõ cửa. Ông gật đầu để
người hầu ra mở.
Một viên đại uý, bước vào và đứng nghiêm chào. Tổng thống lơ đãng chào
lại. "Thưa ngài, đã tìm được La Cora và tên quản gia".
"Tốt", tổng thống đứng lên. "Chính ta sẽ gặp hai đứa này".
"Thưa ngài, chúng chết cả rồi ạ".
"Ta đã nói là ta muốn chúng sống!" tổng thống hét lên.
"Khi chúng tôi tìm thấy chúng thì chúng đã chết, thưa ngài. Chúng trốn trên
chiếc xe đen. Chúng bị bắn. Cổ họng vỡ toang".
"Tìm thấy chiếc xe ở đâu?"
"Trên đường Paredos, thưa tổng thống".
Tôi biết con đường này, từ triền núi xuống cảng.
"Đoạn nào trên đường?"
"Gần vịnh ạ".
"Còn tên có râu đâu?"
"Không thấy tăm hơi của hắn ạ. Chúng tôi đã lục tung cả khu vực, cả các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.