NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 133

"Thế ngài cần gì ở chúng cháu ạ?"

...
Viếng thăm của nguyên thủ quốc gia? Đấy là một vinh dự". Ông đặt một
tay lên vai tôi, đẩy tôi đi trước.

Viên thuyền trưởng rõ ràng là sầu muộn. "Tôi thành thật cầu xin được đặc
ân của ngài ạ. Nếu chúng tôi không bắt kịp con triều này thì chuyến đi sẽ
chậm mất nửa ngày".

Nhưng tổng thống thật tinh tế. "Chắc chắn là chính phủ của ông còn buồn
hơn nếu như ông từ chối cuộc viếng thăm con tàu của tôi, con tàu mà tôi rất
mực ngưỡng mộ? Tôi từng nghe về đoàn thương thuyền tuyệt vời của quốc
gia vĩ đại của ông".
"Nhưng, thưa ngài…"
Giọng tổng thống bỗng gay gắt. "Thuyền trưởng, tôi buộc phải kiểm tra con
tàu của ông hoặc là tôi bắt giữ nó, vì ông đã vi phạm sự hiếu khách của
chúng tôi, để cho tên giết người, một kẻ thù của quốc gia chúng tôi lẩn
trốn".
"nhưng chúng tôi không có hành khách, thưa ngài. Chỉ có thuỷ thủ đoàn,
những người đã luôn luôn cùng con tàu kể từ khi rời bến nhà hơn bốn tuần
nay".
"Thế thì tập hợp thuỷ thủ đoàn lại để kiểm tra!" Thuyền trưởng ngập
ngừng. "Ngay tức khắc!". Tổng thống ra lệnh.
Thuyền trưởng quay sang thuỷ thủ trưởng. "Báo cho mọi người lên boong".
Một lát sau, thuỷ thủ đoàn bắt đầu tập họp. Có ba mươi hai người cả thảy.
Họ xếp hàng đôi ngoằn ngoèo dọc boong tàu.
"Nghiêm!"
Hai hàng đứng thẳng. Mọi người nhìn chăm chăm phía trước.
"Đây là toàn bộ thủy thủ đoàn?" tổng thống hỏi.
Thuyền trưởng gật đầu. "Vâng, thưa ngài".
Tổng thống quay sang đại uý Borja. "Đem hai người đi khám tàu. Không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.