NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 137

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

QUYỂN HAI - QUYỀN LỰC VÀ TIỀN

Chương 1 & 2

Ông bác sĩ rút kim tiêm dưới da ra một cách thành thục rồi quay sang người
thanh niên đang đứng cạnh giường. "Mũi tiêm sẽ giúp ông ngủ, Dax, và
giúp ông có đủ nghị lực để chống chọi với cơn khủng hoảng có thể đến vào
đêm nay".
Người thanh niên không trả lời ngay. Anh đi đến đầu giường, nhẹ nhàng lau
mồ hôi ẩm trên trán bố. "Nhưng ông cũng sẽ qua đời", anh lặng lẽ nói,
không ngẩng lên.
Ông bác sĩ ngập ngừng. "Không thể nào biết được. Lần trước cha anh đã
đánh lừa chúng ta. Tất cả đều nằm trong bàn tay của Chúa trời". Ông cảm
nhận tác động trong cặp mắt nâu sẫm của người thanh niên. Dax nói.

"Ở trong rừng, chúng tôi có câu, Chỉ cây cỏ mới đặt số phận mình trong
bàn tay Chúa trời. Chỉ cây cỏ mới tin vào Chúa".
Giọng anh nhỏ nhẹ và ông bác sĩ vẫn chưa quen với thứ tiếng Pháp nhẹ
nhàng, líu nhíu và gần như là không có trọng âm. Ông vẫn nhớ cậu ta phải
chật vật với ngôn ngữ như thế nào khi lần đầu tiên ông gặp. Bảy năm trước
đây. "Và anh không tin à?"
"Không, tôi đã chứng kiến quá nhiều điều khủng khiếp nên khó mà còn
nhiều niềm tin".

Dax lại nhìn xuống bố. Jaime Xenos nhắm mắt, như đang nghỉ. Nhịp thở
của ông nặng nề, khó khăn.
"Tôi đi kêu linh mục để làm những lễ tiết cuối cùng", ông bác sĩ nói. "Anh
có đồng ý không?"
Dax nhún vai. "Tôi có đồng ý hay không, không quan trọng. Điều quan
trọng là bố tôi có tin hay không".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.