NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 163

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

Chương 5 & 6

Chiếc Citroen đen dừng lại bên sân polo và Jaime Xenos bước ra. Ông nhìn
đám người ngựa rối mù, nheo mắt. "Dax đâu?"
"Cậu ấy ở bên đội mũ xanh trắng", Mèo Bự nói. "Kia kìa".
Một con ngựa tách ra khỏi đám rối mù, lao xuống cuối sân. Một cậu bé
mảnh khảnh đang lách gậy, lừa quả cầu dọc sân bằng những cú đánh chắc
nịch đầy cẩn trọng, không để cho cầu thoát khỏi vòng kiểm soát của mình.

Một đối phương lao chéo sân tới. Dax liệng mình trên yên, đánh quả cầu
suốt sân đến một đồng đội. Người này đánh trái cầu xuống cuối sân, ở đó,
Dax thảnh thơi lẩy nó vào giữa hai cột gôn mà không một đối thủ quanh
mình.
"Ông Xenos?"
Ông lãnh sự quay lại. Giọng nói của người đàn ông gầy như cái lạt, đầy
mùi mồ hôi ngựa. "Vâng?"
"Tôi là huấn luyện viên polo, Fernande Arnouil. Tôi rất hân hạnh được gặp
ngài".
Jaime Xenos gất đầu. "Rất sung sướng được gặp ông".
"Thưa ngài, tôi rất sung sướng vì ngài đã đến. Ngài có xem con trai ngài
chơi không đấy?"
"Chỉ mới một chút thôi. Thú thật là tôi không biết môn này".
"Cũng hiểu được ạ", người huấn luyện viên trả lời như chữa lỗi. "Rất tiếc là
chỉ trong vài năm gần đây, môn này đã không còn phổ biến nữa". Ông ta ra
hiệu về phía chiếc xe. "Và tôi tin là sự chiến thắng của chiếc xe bé nhỏ kia
là một đóng góp lớn cho sự suy thoái của môn thể thao này".
Xenos nhã nhặn gật đầu.
"Các trang thanh niên ngày nay không học cưỡi ngựa nữa. Họ thú học lái
xe hơn. Cho nên khi một trang thanh niên lịch lãm như con trai ngài đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.