NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 192

"Cậu không thể lờ họ được". Sergei tụt quần ra. "Cả hai đều chín tới và sẵn
sàng rụng. Bọn nó vẫn thức đấy, cậu biết không. Tớ thấy ánh đèn dưới khe
cửa phòng bọn nó".
"Cậu có thuốc không?"
Sergei ném cho cả bao. "Có thể bọn nó đang chờ cậu".
"Tớ hy vọng là họ không chờ lâu quá".
Sergei lắc đầu một cách giễu cợt. "Cậu phạm một sai lầm lớn. Phải người
khác thì đã sang tóm tuốt cả hai con bướm mới toanh và tuyệt trần ấy rồi".
Nó nhìn bạn. "Cậu ngại cái gì chứ? Bố chúng nó ở khu bên kia, không nghe
thấy gì đâu. Từ đây đến chỗ ông ấy có đến nửa dặm".
Dax cười. "Thôi, im đi và lên giường, thằng cuồng ạ. Tối nay cậu không
chơi được cũng có phải lỗi tại tớ đâu".
Nhưng thực ra ngài Robert đang ngồi trong phòng làm việc, xem xét các
báo cáo mới nhất về tình hình Corteguay. Ngày mai, ông sẽ mang theo về
nhà nghỉ ở nông thôn để đối chiếu với các tài liệu khác. ở đấy an toàn hơn
vì thậm chí nếu cánh người hầu kẻ hạ có tọc mạch chăng nữa thì những tài
liệu này cũng chẳng có ý nghĩa gì đối với họ. Cặp môi ông mím chặt nom
thật nham hiểm. Giờ thì áp lực đang ở phía ông. Đã có lúc ông phải ngán
ngẩm ông em họ. Nam tước rõ đặc Pháp, đặc tình cảm chủ nghĩa. Nếu như
tay lãnh sự Corteguay là một người đáng kính thì có khác gì? Ngoài ra, ông
ta lại là một người đau yếu, quặt quẹo. Chẳng lẽ ông em họ của ông không
hiểu được rằng nếu như họ găm những con tàu, dù chỉ thêm một thời gian
ngắn nữa , thì chính phủ sẽ đổ? Nếu không hiểu được như vậy thì ông ta là
một thằng đần.

Sự thể phải như thế. Bọn cướp đã tung hoành trên vùng rừng núi. Lần này
thì với tiền của Anh và vũ khí của Anh. Nông dân đang đói. Họ có thể tiếp
tục chết đói đến bao giờ cho tổng thống, khi mà chính ông cũng chẳng hơn
gì một tên cướp?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.