NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 201

"Cha tôi đã được hứa hẹn cả hai năm nay về bốn chiếc tàu ở Macao. Khi
chúng cập cảng Corteguay, phim sẽ được gửi cho ngài" .
"Đấy là chuyện hoàn toàn khác", Ngài Robert nói. Tôi không quản những
con tàu ấy".
"Ramirez cho rằng ông nắm chúng".
Ngài Robert nhìn nó. "Té ra đấy là điều đã xảy ra đối với lá thư." Dax
không trả lời. "Đấy là quan niệm của anh về danh dự? Phản bội lại sự
nghênh tiếp ân cần ngay tại nhà của chủ nhân?"
Sự tức giận dâng lên trong giọng Dax. "Ông không phải là người để lên lớp
tôi – khi mà giá trị danh dự của chính ông là kiếm được bao nhiêu bằng
vào sự phản bội".
Đến lượt Ngài Robert lặng thinh. Ông trân trân nhìn xuống đống ảnh. "Tôi
làm điều mà tôi cho là tốt nhất cho nước Anh".
Dax đứng lên. "Ngài Robert, ttg muốn tin như thế, hơn là nghĩ rằng ông chỉ
hành động vì tham lam".
Dax quay ra cửa. Tiếng Ngài Robert dừng nó lại. "Tôi cần thời gian để xem
xét chuyện này".
"Cũng không vội, thưa Ngài Robert. Hôm nay, tôi trở lại Paris. Giả như vào
cuối tuần sau chẳng hạn, mà tôi không có được một phản ứng tốt đối với đề
nghị của mình thì lá thư của Ramirez sẽ được đưa cho người em họ của
ông, Nam tước, và cả cha tôi nữa. Và, sau đó thì hàng ngàn những bức ảnh
này sẽ được phân phát khắp châu Âu".
Cặp môi Ngài Robert mím chặt. "Và nếu tôi làm, như anh nói, là phản ứng
tốt, liệu tôi có thể liên hệ trực tiếp với anh?"
""Thưa không, ngài Robert. Tôi sẽ biết về quyết định của ông ngay từ cha
tôi".
"còn Ramirez? Anh không muốn tôi làm điều gì đó với hắn à?"
Một ánh vàng ệnh thoáng qua trong cặp mắt Dax. Ông chủ nhà băng cảm
thấy một luồng ớn lạnh nơi xương sống khi giọng nói của cậu thanh niên
bỗng pha sự man rợ. "Thưa không, Ngài Robert. Tôi đã có kế hoạch riêng
của mình dành cho hắn".
Tách cà phê sáng của ngài Robert lạnh tanh khi ông đọc dòng tít trên trạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.