NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 205

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

Chương 13 & 14

Đã gần mười một giờ trưa khi Sergei tỉnh giấc, chuệch choạng từ phòng
ngủ đi vào bếp. Bố nó ngồi cạnh bàn. "Sao bố không đi làm?" Sergei ngạc
nhiên hỏi.
Bá tước nhìn nó. "Tao không làm đấy nữa. Chúng ta đi Đức".
"Để làm cái quái gì? Mọi người đều biết là các khách san ở Paris trả công
cao nhất châu Âu".
"Tao không làm cái công việc đầy tớ ấy nữa. Tao là một người lính. Tao trở
lại nghề của mình".
"Trong quân đội nào?" Sergei hỏi một cách chua chát. Từ nhỏ đến lớn, nó
từng nghe về cánh Bạch Nga tổ chức một đội quân và chiến thắng trở về tổ
quốc. Nhưng chẳng có gì hết cả. Mọi người đều biết là điều đó chẳng bao
giờ xảy ra cả.
"Quân đội Đức, họ phong hàm sĩ quan cho, và tao đã nhận".
Sergei cả cười trong khi rót cho mình ly trà đen từ chiếc ấm samova đặt
trên kệ bếp. "Quân đội Đức à? một lũ ngu, được đào tạo bằng súng gỗ và
những chiếc tàu lượn bằng giấy".
"Không phải lúc nào họ cũng chỉ có súng gỗ và tàu lượn bằng giấy. Các nhà
máy của họ không ngủ yên đâu".
Sergei ranh mãnh. "Tại sao bố phải chiến đấu cho họ?"
"Tao giúp đưa họ về Nga".
"Bố đưa một đội quân ngoại bang về chống lại người Nga à?" Giọng Sergei
đầy nghi ngờ.
"Bọn Cộng sản không phải là người Nga!" giọng Bá tước đầy giận dữ.
"Đấy là bọn Georgy, Ukraine, Tartar…mà bọn Do Thái đã tập họp lại để sử
dụng cho mục đích riêng của chúng".
Sergei lặng thinh, biết tốt hơn là đừng tranh luận với ông già về chủ đề này.
Nó nhấm nháp tách trà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.