NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 208

"Hello" nó nói, không nhớ nổi tên người kia.
Không câu nệ, người đàn ông ngồi xuống. "Anh có được tin ông cụ
không?"
Sergei lạnh lùng nhìn ông ta. Trong một thoáng nó toan đứng lên và bỏ đi.
Gã đàn ông này quá tự phụ. Nhưng rồi cái tính tò mò đã thắng. Gã này sẽ
không có gan ngồi xuống, nếu như không có một ý đồ chắc chắn trong đầu.
"Chẳng có gì cả".
Gã gác dan lắc đầu. "Tôi không tin bọn Đức. Tôi đã bảo bố anh đừng có
đi".
Sergei không trả lời. Nó thừa biết là gã ta chẳng bao giờ dám làm thế. Bố
nó có thể nghiền nát gã như một con bọ.
Một người hầu bàn đi đến. "Hai cognac" gã gác dan kêu một cách long
trọng rồi quay lại Sergei. "Thế còn anh thế nào?"
"Ổn thôi".
"Anh đã kiếm được cái gì chưa?"
Lão quỷ tha ma bắt này, Sergei nghĩ, chẳng có cái gì bí mật ở cái thành phố
này cả. "Có nhiều đề nghị, tôi đang xem xét". Gã gác dan lặng thinh trong
khi người hầu bàn đặt hai ly cognac xuống bàn. "Tôi cứ nghĩ, không biết
Sergei Nikovitch có làm gì không".
Sergei lặng lẽ nhìn gã.
"Nếu như anh ta không làm gì cả, tôi nghĩ thế, thì tôi cũng có thể thu xếp
một chỗ gì đó. Kể cả trong khi anh đang xem xét nhiều đề nghị khác".
Sergei nâng ly. "Chúc sức khoẻ". Ít nhất thì con giun này cũng biết cách cư
xử, không nói ra cái điều mà gã biết tỏng là Sergei chẳng có cái quái gì để
mà xem xét cả. "Chúc sức khoẻ".
Giờ thì đến lượt Sergei bỉêu lộ mối quan tâm. Nếu không thì đến đấy là
chấm hết. Nó cảm thấy khá hơn với sự ấm áp của ly cognac trong bao tử.
"Vậy ông có ý gì?"
Người kia thấp giọng. "Anh biết đấy, có nhiều khách du lịch ở khách sạn,
trong đó có không ít các mệnh phụ giàu có mà cô đơn. Họ ngại đi ra ngoài
vào ban đêm mà không có người hộ tống".
Giọng Sergei chen ngang. "Ông đề nghị tôi làm đĩ đực à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.