NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 214

khiếp. Anh không được trở thành một thành phần của nó. Tổng thống
Roosevelt nói…"
"Tổng thống của em là một tay Do Thái" gã chen vào. "Cha anh bảo rằng
tên thực của ông ta là Rosenfeld và ông ta cấu kết với bọn cộng sản".

Bà cười và thấy sự bối rối trên mặt gã. "Anh làm em nhớ tới chồng em.
Anh ấy đi khắp nơi để nhắc lại những điều ngu xuẩn như thế đấy". Rồi bà
thấy biểu hiện thương tổn trên mặt gã. "xin lỗi", bà nói giọng hối hận,
"nhưng anh biết là điều đó không đúng mà. Về chuyện tổng thống Mỹ là
Do Thái ấy". Gã không trả lời. "Anh phải tìm một công việc", bà nói thêm.
"Ở đâu? Ai mà thuê anh? Anh chẳng làm được cái gì sất".
Bà cảm nhận sự tuyệt vọng khác thường trong đó, và kéo gã xuống với
mình. Sức nóng đàn ông trong gã phả ra, trùm lấp cả người bà. Sau đó rất
lâu, bà ngượng ngùng thì thầm vào tai gã "Hôm ấy, ở hành lang, em chính
là người anh muốn gặp phải không? Không phải bất cứ ai khác chứ?"
Gã cảm nhận nhu cầu của bà. "Đúng, chính là em. Ngay từ cái nhìn đầu
tiên".

Lúc ấy là năm giờ sáng, nhưng gã gác dan vẫn đang chờ khi Sergei ra khỏi
khách sạn. "Nào, bà ta đưa cho cậu bao nhiêu?"
Sergei trân trân nhìn gã một lát rồi lơ đễnh, hầu như cẩu thả, lấy tờ séc
trong túi ra. Hắn tóm lấy r rbật ra một tiếng huýt sáo. "Cậu có biết bao
nhiêu không?" Sergei lắc đầu. Gã thậm chí chưa xem. "Năm ngàn đô la".
Sergei không đáp, vẫn còn đang nghĩ về người đàn bà gã đã để lại trong
phòng khách sạn.
"Cái ấy của cậu phải bằng thép mất" gã gác dan cười thô tục. "Cậu đã làm
cho ả phát điên rồi".

Sergei nhìn gã. Không phải vậy. Nó biết vì sao tờ séc lại nhiều đến thế. ấy
là để nó có thể ở lại Paris và không phải sang với bố.

Gã gác dan háo hức "Ả có khá không? Một số ả Mỹ này trời sinh ra để làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.