NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 218

bài tây, chỉ với thực tiễn là phải ngồi chờ cũng làm gã không chịu nổi. Bà
già thì đã quên bẵng gã trong cơn máu mê. Bà này không giống như thiếu
phụ Mỹ kia. Đây là người đàn bà Pháp rất thông minh, rất già, rất giàu và
rất biết mình muốn gì. Bà chỉ giản đơn cần một người đàn ông trẻ, đẹp trai
sống chung cho có bầu bạn. Và Sergei thì trúng phóc. Ngay khi thấy gã
trong hành lang khách sạn, bà chắc chắn là đã tìm đúng người.

Đấy là một cuộc thu xếp giản dị và thẳng thắn. Sergei là bầu bạn của bà.
Lương nó là hai ngàn franc một ngày, và bà sẽ thanh toán tất cả các khoản
chi phí khác, kể cả quần áo. Hai hôm sau, họ rời di Monte Carlo.

Mỗi ngày, casino mở hai phiên và bà tham gia cả hai. Đôi lúc, Sergei cho là
bà ta quyết chí ném tiền qua cửa sổ, nhưng rồi nó cũng không nghĩ về điều
đó nữa. Bà ta như một vòi nước bất tận. Hai tuần lễ đã trôi qua mà bà chưa
hề dừng lấy một buổi. Giờ đây họ đang bắt đầu ván thứ ba trong một canh
bạc buổi chiều.

Sergei lười nhác đi ra hàng hiên. Nó nhìn xuống cảng. Những chiếc du
thuyền trắng lung linh trên mặt nước xanh trong, và toà lâu đài ửng hồng,
trên quả đồi phía bên kia. Chậm rãi, gã bước xuống vườn, đứng đấy, hai tay
đút túi quần, rầu rĩ nhìn ra bờ nước.
"Đẹp tuyệt, phải không?"

Giọng nói từ phía sau. Sergei quay lại trong ngạc nhiên. Gần như một luật
bất thành văn là đừng bao giờ nói chuyện với người lạ trong khuôn viên
casino. Một ông gài đang ngồi trên chiếc ghế dài, hai bàn tay đặt trên núm
nạm vàng của chiếc gậy, mớ tóc trắng và bộ râu bạc được cắt tỉa cẩn thận
hoà vào gần như là vô hình với bộ complê đũi trắng. Chẳng cần phải bảo
Sergei ông già là ai, mặc dù nó chưa từng thấy ông bao giờ.

Ông già, như đồn đại, là tay buôn vũ khí lớn nhất thế giới, và người ta
cũng bảo rằng ông sở hữu cái casino mà Sergei đang đứng trong vườn của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.