NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 301

cọ của một cặp tình nhân chăng?"

Amparo vừa trang điểm xong thì nghe tiếng gõ cửa. "Cha đây!"
Cô ra mở. Tổng thống bước vào, đóng cửa lại, nhìn chòng chọc vào cô qua
hai đám lông mày rậm.
"Cha hy vọng là con không làm trò hề đấy". Cô lắc đầu. "Con không bảo nó
chứ?" Cô lại lắc đầu.
"Tốt" ông nói, giọng thoả mãn. "De Ortega đi rồi. Hắn không làm phiền
chúng ta nữa".
"Cha không làm tổn thương anh ấy chứ?" Cô hỏi, giọng chợt đầy quan
hoài.
"Không", ông đáp, hoàn toàn trí trá. Mà một viên đạn vào sọ thì thực sự
không bao giờ làm tổn thương ai cả. "Cha đưa nó đến đồn trú ở miền
Nam".
"Đấy không phải là lỗi của anh ấy".
Ông cố kìm cơn giận. "Thế thì lỗi tại ai? Cha trao con cho nó trông nom, lẽ
ra nó phải bảo vệ con chứ không phải hiếp con".
"Anh ấy không hiếp con".
"Thế thì còn tệ hại hơn", ông mệt mỏi nói. "Cha không hiểu con. Cha gửi
con đến trường đại học ở Mexico năm năm để trở thành một tiểu thư, để có
giáo dục, chứ không để leo lên giường với bất cứ thằng đàn ông điển trai
nào, như bất cứ con điếm tầm thường nào trên đường phố".
Cô im lặng.
"Thôi được, cảm ơn Chúa lòng lành, mọi chuyện cũng đã qua". Ông thở
dài. "Dax sẽ là người chồng tốt. Con sẽ có con cái và những chuyện vớ vẩn
sẽ không còn nữa".
Cô nhìn thẳng vào mắt cha. "Con sẽ không lấy anh ấy".
"Tại sao không?"
"Con đã có mang".
Miệng ông trễ xuống. "Thật à?"
Cô gật đầu. "Đang vào tháng thứ ba". Cô quay sang bàn phấn lấy điếu
thuốc lá. "Con không lấy Dax đâu. Anh ấy sẽ biết liền".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.