NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 303

"Cũng là của em" Amparo nói. "Người ta tìm em vì những việc nhỏ mà họ
không dám trình ông".

Dax nhìn qua cảnh phòng. Tổng thống đang nói chuyện với một nhóm
người. Chốc chốc ông lại liếc họ như thể để yên trí rằng Amparo vẫn còn ở
đấy. Anh không hiểu ông gìa sẽ làm gì sau khi họ lấy nhau. Amparo là vợ
anh, chứ không phải là trợ lý chính trị của tổng thống.

Anh quay lại Amparo, nhưng cô đã đang say sưa trao đổi với một nhóm
phụ nữ. Anh nghe lóang thoáng về một cuộc vận động cải thiện các điều
kiện y tế. Rõ ràng là Amparo chi phối nhóm phụ nữ này. Khi cô nói, những
người khác nghe một cách kính cẩn.

Những người phụ nữ này cũng hoàn toàn xa lạ đối với anh.

Vẻ khoan dung, thanh lịch của xã hội cũ trong thời ông nội anh, thậm chí
cả thời cha anh, đã mất. Xã hội mới xuất phát từ các giai tầng trung và
thấp, vẫn mang dấu ấn xuất xứ. Lời ăn tiếng nói của họ, dù có tô điểm bằng
sự học hành, vẫn đậm nét dân thường, cung cách ứng xử của họ là một lớp
vỏ kỳ lạ của hình thức và kiểu cách thô trực của nông dân.

Trang phục của họ nữa. Anh suýt phì cười khi nghĩ đến những phụ nữ Âu
và Mỹ mà anh biết. Những ý tưởng về trang phục của Corteguay trải hết
phổ của màu sắc và phô trương những diềm, những xếp nếp, những đăng
ten kỳ khu nhắc nhở người ta tới những tấm hình xa xưa. Nhưng có một sự
sống, một sinh lực trong họ đã thức tỉnh sự đồng cảm và hãnh diện của anh.
Cha anh chắc chắn càng hãnh diện về những con người này.

Anh lại nhìn đám người đang vây quanh tổng thống. Những con người này
không thay đổi là mấy. Họ vẫn y nguyên. Một đám xun xoe, nịnh bợ, vẫn
với bẩm sinh kính trọng quyền lực và chểnh mảng với lợi ích của người
khác. Họ khom lưng uốn gối trước người trên và nhổ vào kẻ dưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.