NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 322

Hadley có một thứ đạo lý kỳ quặc. Thực ra, chẳng có cái gì trong kinh
doanh mà ông ta không làm, nhưng đây là một việc khác. Những từ xấu xa
như "đầu cơ" và "chợ đen" là nguyền rủa đối với ông. Bất cứ điều gì ông
làm đều phải phù hợp với lợi ích chung của cộng đồng. Còn nếu như ông
có lãi, thì càng nhiều càng tốt. Và thường thì ông có lãi.
"Tôi cần bốn triệu đô la", Marcel nói với Amos. "Có lẽ tôi…"
"Khỏi nói thêm" Amos ngăn anh, rồi với cuốn séc.
Marcel nhìn ông sửng sốt "Nhưng..ông không muốn biết tiền dùng vào việc
gì à?"
Amos lắc đầu, cười "Tôi không cần. Cuối cùng thì cũng là ở trong gia đình
cả, phải không?"
Mồm Marcel há hốc. Rồi anh như tỉnh lại "Nhưng sắp tới, tôi có thể cần
thêm".

Amos xé tờ séc thật điệu đàng, đưa cho Marcel. "Khi nào anh cần thêm, cứ
bảo".

Marcel hỏi mượn thêm hai lần nữa. Lần nào tờ séc cũng được ghi theo yêu
cầu và không kèm một câu hỏi nào. Nhưng bây giờ thì sắp xong rồi.

Chỉ một chút nữa thôi là Marcel có thể trả hết nợ nần. Ngay sau khi trả nợ,
anh sẽ tuyên bố vị thế của mình một cách rõ ràng cho mọi người biết. Chỉ
còn là vấn đề thời gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.