NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 323

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

Chương 11 & 12

Bữa ăn tối ở nhà Abidijan vẫn kéo dài và tẻ nhạt như thường lệ. Ăn xong
họ vào phòng thư viện để uống cà phê và cognac. Marcel lặng lẽ lấy một
điếu xì gà do người hầu bưng đến, cẩn thận cắt đuôi, châm hút rồi nhả ra
một làn khói mãn nguyện. Có một điều Amos làm đúng. Ông hút thứ xì gà
ngon. Xì gà Havana bao giờ cũng ở điều kiện hoàn hảo. Không quá khô,
không quá ẩm và mùi vị thơm ngon như mơn trớn vòm họng và khẩu vị.

Amos tụt vào chiếc ghế bành bọc da mà ông thích rồi nhìn Marcel. "Anh
quen với Nam tước De Coyne?" ông hỏi với giọng Anh khác lạ của mình.
Marcel gật đầu. "Tôi từng làm việc với ông ấy", anh nói, bóp méo sự thật
một chút cần thiết. Tính tò mò của anh đánh động, nhưng anh biết tốt hơn
là đừng hỏi gì.

Amos suy nghĩ một lát trước khi tiếp tục. "Có lẽ anh có thể giúp tôi. Có
một số công ty mà ông ấy và tôi cùng chung quyền lợi. Chúng tôi cùng nộp
nhiều dự thầu và bây giờ họ làm cho chúng tôi chống nhau, nâng giá lên".

Marcel lắc đầu. "Bao giờ cũng có những tay tham lam". Anh nghe nói De
Coyne đã chuỷên hầu hết tài sản của ông ta sang Hoa Kỳ nhưng anh không
nhận ra rằng Nam tước cũng hoạch định để hoạt động trong doanh trường
Mỹ. "Có thể làm gì để giúp được ông, tôi sẽ rất hân hạnh".
"Có lẽ De Coyne và tôi có thể làm một thoả thuận chung. Chứ để giá cao
ngất thì cả hai chúng tôi đều không có lời".
"Nghe hợp lý đấy. Tôi chắc Nam tước sẽ không phản đối".
"Tôi cũng nghĩ thế. Nhưng hầu như không có cách nào để tiếp xúc với ông
ấy. Các luật sư đại diện cho ông ấy ở đây đều khước từ đối thoại".
"Để tôi nghĩ đã" Marcel nói. "Xem có thể đưa ra một ý gì đó".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.