NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 335

Có những nét mệt mỏi trên mặt cô.
"Có chuyện gì không?"
"Bà y tá trưởng đưa thông báo đuổi việc em".
"Thông báo đuổi việc? Vì sao? Em làm việc tốt lắm mà".
Giọng cô thoáng chút cay đắng. "Vậy mà có lý do đấy. Bà y tá trưởng bảo
thế".
Chợt anh thấy ngờ vực. "Bà ấy có nói ai không?"
Cô y tá nhìn anh với cặp mắt xám, trong vắt. "Ồ không, bà y tá tới không
bao giờ làm như vậy. Nhưng từ vụ khiếu nại, em có thể đoán được".
Anh chằm chằm nhìn cô. "Vợ anh?" cô gật đầu. "Sue Ann không làm thế
đâu! Cô ấy biết em rất quan trọng với Anastasia".
"Cô ấy vẫn làm. Và là người duy nhất có thể làm. Không phải là khiếu nại
về công việc của em, mà là về thái độ của em".
Sergei giận dữ đứng lên. "Anh sẽ gặp y tá trưởng".
"Đừng" cô cương quyết. "Làm thế chỉ rắc rối thêm thôi".
"Thế em sẽ làm gì? Em có kế hoạch gì chưa?"
"Em phải kiếm việc ở đây thôi. Giờ thì không có cách gì để về Anh cả, vì
bọn Đức đã chiếm nước Pháp rồi". Cô nheo mắt nhìn bầu trời. "Mây đang
kéo đến".
Sergei theo cô về phòng, đứng nhìn cô thay tã cho đứa bé rồi đặt lại nó vào
nôi. Anastasia nằm đấy, chẳng hề phàn nàn gì. Có một cái gì đó thật cảm
động trong cách cô nhẹ nhàng chăm sóc đứa bé. Nếu như Sue Ann chỉ bỏ
chút thời gian để thấy đứa bé cần cô y tá đến nhường nào thì có lẽ sự thể đã
khác.
"Nó là đứa bé rất ngoan", cô nói.
Sergei bước đến bên nôi, cúi xuống. "Chào Anastasia".
Đứa bé nhìn lên, rồi mặt nó rạng ngời, rồi cặp mắt nó, đôi môi nó nheo lại
thành một nụ cười. "Nó cười với anh!" Sergei nhìn cô y tá. "Nó bắt đầu
nhận ra anh!"

Cô y tá mỉm cười đồng cảm. "Em đã bảo anh là nó tiến triển tốt mà. Vài
tháng nữa là thì phải biết!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.