NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 341

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

Chương 15 & 16

Sue Ann chợt quay lại phía anh khi họ mang những vali, hòm xiểng của cô
ra chiếc limousine. "Em không muốn ly dị". Sergei không trả lời. "Tháng
tháng, ngân hàng sẽ gửi séc cho anh và tất nhiên, họ sẽ thanh toán cho việc
chăm sóc đứa bé".
"Em không cần phải làm thế", Sergei nói bình thản. "Anh chăm sóc nó
được mà".
"Em muốn thế". Anh lại không trả lời. "Em sẽ trở lại. Em chỉ muốn về nhà
ít lâu. Cho đến khi em cảm thấy khá hơn".
"Chắc là như vậy" Nhưng cả hai đều biết rằng cô sẽ không bao giờ trở lại
nữa. Sự thể nó phải như thế.
"Ở đây cái gì cũng khác lạ. Con người, ngôn ngữ. Em chẳng bao giờ thực
sự thấy ổn cả".
"Anh biết. Anh cho là cũng dễ hiểu thôi. Ở nhà thì ai cũng thấy thoải mái
hơn".
Cô nhìn vào mắt anh, ngượng ngập. "Thôi, tạm biệt".
"Tạm biệt, Sue Ann" Sergei hôn cô, theo kiểu Pháp, cả hai má.
Chợt cô rưng rưng. "Em xin lỗi", cô chạy đi, vai rung lên.
Từ từ, Sergei đi vào phòng khách, rót cho mình ly whisky, uống thẳng, rồi
anh rơi mình xuống ghế. Đã từng có nhiều tạm biệt với nhiều phụ nữ,
nhưng lần này khác. Không có ai trong họ là Sue Ann cả. Không có ai
trong họ từng là vợ anh cả.
Vậy nhưng anh cũng không thể nói được rằng anh không nghĩ đến kết thúc
này. Từ khi cô ra viện và bảo anh về việc cô đã làm.
"Em điên à" anh la lên. "Chỉ có đứa ngu mới làm như thế!"
Mặt cô tái đi và đanh lại. "Không con cái gì hết. Một đứa như con bé này là
đủ rồi".
"Những đứa sau sẽ không như thế!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.