NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 375

"Cô thực sự kết anh ta?"
Cô nhìn Jean-Claude. "Anh ấy cô đơn. Anh ấy cần ai đó"
"Như chỗ tôi biết thì anh ta đâu có cô đơn".
"Anh nghe thấy cái gì?"
"Tối qua người đàn ông ấy lại đến. Người hỏi về Bobby ấy".
"Robert có nói chuyện với ông ta không?"
"Không. Vẫn như mọi khi, anh ấy bảo ông ta xéo đi. Sau đó, Bobby cũng
bỏ đi, và chỉ trở lại trước lúc cô về. Như người đàn ông nói thì cha Bobby
muốn anh ta về nhà". Denisonde im lặng. "Thằng nhỏ là đứa đại ngu",
Jean-Claude nói tiếp. "Hắn không cần phải tiêu luôn trong những hắc điếm
như thế này".
"Chiến tranh đã làm một đôi điều kỳ quặc với người ta".
"Tôi đã ở trong chiến tranh, mà tôi vẫn là tôi đấy chứ".
Denisonde cười mệt mỏi. "Anh đã may mắn".
Người bán bar đến chỗ họ. Denisonde, tôi kiếm cho cô một khứa đầy tiềm
lực" anh ta thì thầm "Kìa, ở cuối quầy bar đấy".
Denisonde từ từ quay lại. Một người nhỏ bé bận complê soi mói nhìn cô.
Cô lắc đầu. "Thôi cám ơn. Bobby không muốn tôi đi với bất cứ ai ở đây".
"Đừng có ngu. Ông ta sẽ gặp cô ở ngoài, và Bobby sẽ chẳng bao giờ biết
được. Năm ngàn franc".
"Thôi, cám ơn".
Giọng Jean-Claude từ phía sau cô. "Đấy chính là người đàn ông mà Bobby
từ chối nói chuyện. Chắc ông ta vừa mới vào".
Denisonde lại nhìn về phía cuối quầy bar. Chợt cô quyết định "Được" cô
nói với người bán bar, liếc lại phía Robert. Anh vẫn trân trân nhìn ly rượu.

Cô run lên trong khí lạnh của đêm khuya, kéo chặt chiếc áo choàng rồi
đứng nép vào một cánh cổng. Một lát sau, người đàn ông bước ra và đi
xuống góc phố.

"Đây" cô nói như rít lên.
Người đàn ông tạt vào. "Chào cô" ông nhã nhặn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.