NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 376

"Người bán bar bảo năm ngàn franc".
Không một lời, ông ta lấy ra mấy tờ giấy bạc. Cô cầm và nhét vào chiếc túi
nhỏ. "Chỗ anh hay chỗ em?"
"Chỗ em".
"Ngay góc đường thôi".
Denisonde bước vượt lên rồi rẽ ở góc đường, rẽ tiếp vào chung cư. Họ lặng
lẽ đứng ở hành lang khi cô mở cửa căn hộ.
"Giường ở đàng này" cô quẳng áo choàng lên ghế rồi đóng cửa lại. Khi cô
bắt đầu tụt quần áo thì thấy ông ta vẫn đứng đấy, bất động. "Tại sao lại vội
vã thế?" ông hỏi. "Anh đã trả em gấp năm lần giá chợ. Ta hãy nói chuyện
đã".

Cô nhún vai, ngồi xuống. "OK, nếu anh thích thế".
Ông bỏ áo choàng, ngồi xuống ghế, lấy thuốc ra. "Anh hút được không?"
Cô nhún vai. Ông châm thuốc rồi nói. "Cha Robert muốn anh ấy về nhà".
"Tại sao lại nói với tôi? nói với Robert chứ".
"Anh ấy không nghe".
Cô đưa tay ra, đầy ấn tượng. "Tôi không giữ anh ấy làm tù nhân. Robert có
thể đi bất cứ lúc nào muốn".
"Ông sẽ đưa một triệu franc, nếu cô làm anh ấy về nhà".
"Cha anh ấy sẽ không phải đưa tôi cái gì hết. Nếu Robert muốn thì anh ấy
có thể đi, bất kỳ lúc nào".
"Một triệu franc là khoản tiền lớn, cô sẽ không phải sống thế này nữa. Và
có thể làm bất cứ cái gì cô muốn".
"Bây giờ tôi vẫn đang làm bất cứ cái gì tôi muốn. Robert cũng chẳng giữ
tôi hơn gì tôi giữ anh ấy". Cô đứng lên. "Ông bảo với cha anh ấy rằng nếu
ông ấy thực sự muốn anh ấy về thì cách duy nhất là đến đây nói chuyện với
chính Robert".
"Cha anh ấy là người tự trọng, ông sẽ không làm thế".
"Đấy là chuyện của Nam tước, và của con trai ông ấy. Tôi chẳng làm gì
được cả".
"Nam tước là người nguy hiểm đối với kẻ thù đấy".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.