NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 384

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

Chương 3 & 4

Có tiếng gõ cửa. Denisonde ra mở. "Ông Nam tước!"
Nam tước De Coyne e dè. "Con trai tôi có đấy không?"
Cô gật đầu. "Nhưng anh ấy đang ngủ, thưa ông".
"Ô" Nam tước đứng ngoài cửa, ngượng ngập.
"Xin lỗi, tôi quên. Mời ông vào nhà".
"cảm ơn".
Cô khép cửa lại, nhìn ông. Nam tước già đi nhiều. Khuôn mặt ông gầy, đầy
những nếp nhăn, bộ tóc ông ngả xám và mỏng. "Ông không nhớ tôi à, thưa
ông?"
Nam tước lắc đầu. "Chúng ta đã có lần gặp nhau, hồi trước chiến tranh. ở
nhà bà Blanchette".
"Ồ vâng", nhưng nhìn thì cô biết là ông không nhớ. "Hồi đó chắc cô còn là
một bé gái nhỏ".
Cô mỉm cười. "Để tôi đi lấy cà phê cho ông. Rồi xem Robert đã dậy chưa".
Khi cô mang cà phê tới, ông nói "Nếu nó ngủ, đừng đánh thức nó. Tôi đợi
được".
"Vâng, thưa ông".
Robert đang ngồi trên thành giường. "Ai ngoài ấy?" Anh hỏi, nghi ngờ.
"Anh đã bảo đừng hẹn hò gì cho đến khi anh đi"
"Cha anh đấy".
Anh phảy tay. "Bảo đi đi. Anh không muốn thấy ông ấy".
Cô bất động. "Nghe thấy chưa?" anh quát lên, bỗng giận dữ.
Cô vẫn bất động.
Cuối cùng thì anh thua. "Ô, được rồi. Anh sẽ gặp. Giúp anh mặc quần áo
đi".

Ở lại một mình, Nam tước lấy thuốc lá trong chiếc hộp dài, mỏng bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.