NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 399

muốn đấy chứ".
"Nhưng anh không yêu em". Đấy là một tuyên bố hơn là câu hỏi. "Có cô
gái Giselle kia nữa".
"Anh là một đàn ông" anh nói giản dị. "Bao giờ cũng có các cô gái…"
"Cô ta không phải chỉ là một cô gái" Caroline cố chấp. "Anh đã yêu. Đến
em cũng thấy thế".
"Nếu yêu thì sao? Em chính là người anh đã lấy".
"Sao anh lại lấy em? Có phải không còn cách nào để cứu em khỏi bọn
Quốc xã?" Anh không đáp. "Anh muốn ly dị không?"
Anh nhìn cô lắc đầu."Không. Còn em?"
"Không. Em hút một điếu được chứ?" anh mở hộp thuốc, châm một điếu
trong khi cô lấy một điếu khác. "Em muốn lấy anh", cô nói. "Trước chiến
tranh, em đã quyết định thế rồi. Nhưng…"
"Nhưng sao?"
"Trong tù", cô cảm nhận nước mắt trào lên, và cố nén xuống. "Anh biết em
nghĩ gì không? em bẩn thỉu lắm. Những điều bọn nó đã làm và bắt em làm.
Đôi khi em không biết mình có lại sạch sẽ được nữa không".
Cô oà lên khóc, và anh ngả đầu cô xuống đùi mình. "Thôi", anh nhẹ nhàng
"Em đừng tự trách mình nữa. Anh hiểu nỗi hãi hùng gì khiến người ta phải
làm ca i gì mình ghê tởm. Một lần, khi còn là đứa trẻ, anh đã bắn vào tra i
tim ông ngoại để mình khỏi bị giết". Cặp mắt anh thật hiền từ "Nào, đã đến
lúc em về phòng nghỉ đi".
Cô giữ tay anh. "Em muốn ở qua đêm với anh." Mắt anh nhìn cô như thắc
mắc. "Đã đến lúc em là vợ anh chứ không phải chỉ là một cô gái anh đã
lấy".

Cô đã cố. Cô thực sự cố gắng. Nhưng ngay giây phút anh vào trong cô, cô
chỉ thấy sự hoảng sợ, tất cả những gì cô nghĩ tới lúc đó chỉ là nhà tù và
những dụng cụ dò tìm dài ngoẵng…

Cô rú lên, điên dại đánh đuổi anh đi. Rồi cô úp mặt xuống gối mà khóc.
Một lát sau, cô chìm vào giấc ngủ. Buổi sáng, khi cô thức dậy thì Dax đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.