NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 433

xin mời bà. Nhưng bà cũng biết thế có nghĩa là tôi sẽ phải mời cả đám
thông tấn?"
"Tôi không quan tâm đến việc anh mời những ai. Chỉ đảm bảo là tôi sẽ ngồi
ở hàng đầu với khách hàng, chứ không phải là cuối cùng với cánh trợ lý!"
"Tất nhiên" Sergei trả lời. "Bà không cần bảo".
"Tôi có một ý tưởng nữa".
"Vâng?"
"Sao không để tôi đứng ra tổ chức một bữa ăn tối cho cậu sau cuộc họp
mặt? Nho nhỏ thôi. Không quá năm hoặc sáu mươi khách đáng mặt".
"Đấy là một ý tưởng dễ thương và tôi rất cảm động. Nhưng nếu bà cho
phép tôi nói thực, thì có một khó khăn".
"Bao giờ cậu cũng có thể nói thẳng với tôi".
"Tiền" anh nói. "Tôi dốc túi vào bộ sưu tập này rồi".
"Cậu nói gì vậy? Tôi mà không biết nhà băng của Bernstein ở Thuỵ Sĩ
đứng sau show này à?"
"Tôi đã tạm ứng cả ba năm khoản chi trả của Sue Ann. Họ sẽ không ứng
tiếp nữa".
"Họ là lũ xuẩn!" Irma bực tức, bỗng đứng về phía Sergei. "Tôi cho là cách
gì thì chúng ta cũng phải có buổi tiệc ấy".
"Nhưng chúng ta lấy đâu ra tiền?"
"Để tôi lo. Đấy là khoản đầu tư của tôi. Tôi chợt có cảm giác là cậu sẽ kiếm
được rất nhiều tiền".
"Tôi hy vọng là bà đúng. Sáng mai tôi sẽ chuyển năm phần trăm cổ phần
cho bà".
"Mười".
"Mười phần trăm" anh chấp nhận.

Irma đưa tay qua bàn như một người đàn ông. Anh bắt tay bà một cách
trịnh trọng "Giờ thỉ" bà nói, gẩy mẩu thuốc lá trong bót vào gạt tàn. "ngay
sau khi cắm điếu mới vào cái bót thổ tả này, tôi muốn nghe về bộ sưu tập
của anh. Tôi muốn nhét một chuyện vào số chủ nhật tới".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.