NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 438

cách cô nhìn Hadley thì rõ.

Irma sẽ hỏi xem Sergei có biết không. Dù sao thì anh đã từng là bạn thân
của Dax. Anh có thể biết. Không phải để dùng cho bài viết. Bà không loại
chuyện đó lên trang báo của mình. Những người này là bạn của bà, và bà sẽ
không bao giờ làm điều gì có thể tổn thương đến họ.
Ở một góc độ nào dó, Irma yêu mến tất cả mọi người. Bà nhìn vượt lên mọi
vụn vặt, nhỏ nhen và ích kỷ đến phi luân của họ. Họ đâu biết ăn xúc xích
gan và salad khoai thế nào. Họ thực sự là những người đẹp. Và chỉ ở cùng
họ cũng đã khiến bà thấy mình đẹp luôn.

Gần nửa đêm họ rời bữa tiệc. Khi chờ xe, Caroline nói "Em mừng cho
Sergei".
"Em có cho là thành công không?" James Hadley hỏi một cách sắc sảo.
"Hay chỉ là ảo tưởng của đêm khai mạc?"
"Thành công! Có vài việc Sergei rất giỏi, cực kỳ giỏi là khác. Mai anh ấy sẽ
cần đến cảnh sát để giữ cho đám đông trật tự".
"Vậy cơ à?"
Caroline gật đầu. "Em sẽ không thể hoàn tất tủ váy áo mà không tham vấn
Sergei".
Xe của họ tới. Người gác mở cửa xe. Hadley nhét tờ năm franc vào tay ông
ta rồi đỡ Caroline lên. Xe lăn bánh.
"Bảo tài xế để em xuống nhà cha em".
Hadley ngạc nhiên. "Chờ đến sáng mai có hơn không?"
"Chiều nay em đã bảo là sẽ về sau bữa tối".
"Cha em có khoẻ không? Anh rất kính trọng ông".
"Em không bao giờ hiểu nổi ông. Đối với em, ông cũng bí ẩn như anh đối
với các con anh vậy".
"Ông có nói vì sao muốn gặp em không?"
Một cái nhìn ngỡ ngàng. "Ông là cha em. Em đã ở đây cả tuần mà chưa đến
thăm ông. Vậy là ông gọi điện cho em".
"Nhưng ông phải nói gì chứ".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.