NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 439

"Ông không cần nói. Em biết ông cần gì".
Hadley thấy hối tiếc ngay sau khi ông hỏi. "Thật à?"
Cô nhìn vào mắt ông. "Hệt như điều anh cũng muốn biết nếu con gái anh
có một cuộc tình với ông ấy. Con bé tính làm gì đây? hẳn anh sẽ tự hỏi
mình thế".
Hadley lặng thinh, nhưng không tập trung suy nghĩ được. "Em có biết mình
sẽ trả lời cha thế nào không?"
Caroline gật đầu. "Em biết chính xác điều em sẽ nói".
Hadley biết, nếu ông hỏi thì cô cũng chẳng giấu. Nhưng ông không hỏi. Có
cái gì đó từ sâu thẳm giữ ông lại. Có lẽ do cảm nhận là đã biết được quyết
định của cô, mà ông thì không muốn nghe điều đó.
Ông bước ra khi xe dừng trước cửa ngôi nhà trong thành phố của Nam
tước. "Anh có cần đưa xe lại đón em không?"
"Không, em sẽ gặp anh vào bữa trưa mai". Cô đưa má để ông hôn. "Tạm
biệt anh".
Khi cô hôn trả lên má ông, Hadley nhận ra rằng thế là hết. Ông thấy mình
nên nói điều gì đó galant, hoặc thông cảm, nhưng nó không sẵn trên môi
ông. Chỉ có cảm giác trống rỗng mênh mông khi ông nhìn cô chạy lên các
bậc thềm.

Nam tước đang chờ trong phòng thư viện. Ông đứng lên khi cô bước vào.
Mặt ông như mệt mỏi và mớ tóc ông như bạc hơn là ký ức của cô. Một nụ
cười thầm kín nở trên môi ông khi ông thấy cô.
"Cha!" cô kêu lên, chợt nước mắt dâng đầy.
"Caroline, con gái bé bỏng của cha!" Nam tước ôm lấy cô rồi những ngón
tay ông gạt nước mắt trên má cô. "Rồi sẽ ổn thôi".
"Con gái cha thật là con ngốc" cô thì thầm trên ngực ông. "Con đã làm bao
điều sai trái".
"Con không sai cũng chẳng ngốc" ông nhẹ nhàng. "Con chỉ có một cái tội –
là đàn bà, lại trẻ trung nữa. Cả hai đều chứa đựng một lề rộng cho lỗi lầm".
Cô nhìn ông. "Con phải làm thế nào bây giờ?"
Ông nhìn vào mắt cô. "Con biết rồi mà…nói cho cha nghe đi. Chuyện với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.