NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 499

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

QUYỂN 5 – THỜI TRANG VÀ CHÍNH TRỊ

Chương 1 & 2

Dax bước ra khỏi Cao uý tối cao Hoa Kỳ ở Tokyo, trễ nải chào lại hai
người lính đứng nghiêm chào. Một nhóc bán báo đi qua, ôm chồng Sao và
Vạch số mới với hàng tít to đùng trên trang nhất về một trận đánh lớn ở
Triều Tiên. Dax nhìn qua con phố đông đúc tới Hoàng cung khi Mèo Bự
bước tới.
"Chúng ta về nhà chứ?"
Dax gật đầu. "Về thôi. Họ không cần chúng ta nữa".
"Họ chẳng bao giờ cần chúng ta cả".
"Tổng Thống hứa gửi tới một tiểu đoàn. Nếu ông giữ lời…."
"Tổng Thống hứa nhiều lắm. Giờ thì chiến tranh Triều Tiên gần như đã
chấm dứt. Tổng Thống mới của Mỹ sẽ đem lại hoà bình và chúng ta vẫn
không phải đánh nhau".
"Vẫn chưa đủ chiến tranh cho anh à?"

Mèo Bự nhún vai. "Thì người đàn ông còn làm cái quái gì nữa? Anh ta
chơi gái hoặc chơi trò đánh nhau, và trò nọ làm cho trò kia hay hơn".
Dax nhìn lại Hoàng cung. "Không rõ Nhật hoàng nghĩ gì ở trong ấy. Đối
với ông ta, nó như nhà tù hơn là một lâu đài".

"Ông ta may đấy, họ còn để cho sống. Nhưng tôi chắc là nếu suy nghĩ thì
ông ta chỉ tiếc có một điều. Đấy là đã không thắng". Mèo Bự lấy hộp thuốc
ra, cuốn một điếu. "Giờ thì ông ta chỉ là thánh thượng của hoa và bướm của
mình thôi".
"Về khách sạn đi. Tôi muốn quẳng bộ quân phục này quá, ngán cái trò lính
tráng của đội quân không hề tồn tại lắm rồi".
Quân đội có tồn tại. Dax nhận ra điều đó vào hôm anh cưới Amparo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.