NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 502

"Ông ấy thật trong sáng, đấy là điều thú vị nhất mà em chưa từng nghiệm
trải".
Dax lắc đầu. "Anh sẽ không bao giờ hiểu được đàn bà".
Amparo hôn vào má anh. "Đừng cố hiểu thì hay hơn".
Dax xoay mặt cô lại. "Em không thay đổi là bao kể từ khi còn là một bé gái
mà anh biết".

Nhưng Paris mới là nơi Amparo thực sự trở lại với chính mình. Tất cả các
thành phố khác đều thú vị, nhưng đấy vẫn chỉ là nơi của khái niệm giống
đực và khoan hoà với giống cái. Paris mới là thành phố của đàn bà. Ngay
bầu không khí cũng như mang trong nó hương vị nước hoa mà thậm chí
không mùi hôi hám nào át đi nổi. Nét phong nhã, vẻ đẹp và cả nhịp sống
đều mang nữ tính.

Amparo phát hiện ra Paris và Paris phát hiện ra cô. Cô là loại đàn bà thuộc
về nó – kiêu kỳ, độc đoán, với cặp mắt to sôi nổi của con gái cùng đôi môi
gợi tình và đòi hỏi của người đàn bà của thế giới. ở đâu cô cũng là trung
tâm của hấp dẫn và mời mọc. Trong bữa tối. Trong nhà hát. Ngay cả những
nhà may cổ kính và hãnh tiến nhất họ cũng cúi rạp để cố làm vừa lòng cô.

Có lần, Dax lặng lẽ đứng sang bên, khi Amparo tắm trong ánh đèn, và một
giọng quen thuộc lọt vào anh. "Cô ấy rất đẹp".
Anh quay lại, mỉm cười. Giselle đưa tay ra. Anh hôn lên hai má cô, kiểu
Pháp. "Cảm ơn. Nom em dễ thương quá".
Giselle nhẹ lắc đầu. "Không được như cô ấy. Đã có những nếp nhăn quanh
miệng và mắt em".
"Bậy, em vẫn đẹp như xưa".
"Đừng dối em, Dax" cô cười. "Em là dân chuyên nghiêp. Mặt em là cả sự
nghiệp của em".
"Thế thì chỉ mình em trông thấy những nếp nhăn ấy thôi. Thế gian mù cả
mất rồi".
Giselle nhìn về phía Amparo. "Anh có hạnh phúc với cô ấy không, Dax?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.