NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 504

giận dữ "Cha đưa anh ấy đi New York?"
Tổng Thống nhún vai. "Nó phải đến đấy trước cánh Triều Tiên. Cha giải
thích cho con rồi".
"Một mình?"
Ông gật đầu.
"Con đã bảo cha là sẽ không để anh ấy đi một mình!"
"Nó có việc phải làm chứ".
"Cha biết điều gì sẽ xảy ra". Cô la lối. "Con đã cảnh báo cha anh ấy là loại
đàn ông gì rồi!"
"Thì sao? Đấy là chuyện của con, không phải của cha".
"Con đi cùng anh ấy!"
Tổng Thống bước quanh bàn, đến bên cô. "Con sẽ ở đây, và sẽ làm việc của
mình!"
"Cha đang huỷ hoại cuộc hôn nhân của con, hệt như cha đã huỷ hoại mọi
thứ trong đời con! Con sẽ đi cùng với anh ấy!"
Một tay ông vung lên ngang mặt cô, và cô đổ sập xuống sàn. Cô toan dậy,
nhưng ông đã đặt chiếc ủng nặng trịch lên ngực cô, mũi ủng chẹn ngay cổ.
Giọng ông lạnh tanh. "Nghe đây, con điếm, mày sẽ làm đúng như tao bảo.
Tao không gây dựng cơ nghiệp đến mức này rồi để cho một con ngu xuẩn
và dâm dật phá rối đâu. Tao sẽ không mảy may bận tâm nếu như mày thích
tiêu nốt cuộc đời của mày trong tù".
"Ông không dám" cô thách thức, nhưng dấu hiệu của sự sợ hãi lộ rõ trong
giọng nói. "Tôi là con gái của ông".
Bộ răng Tổng Thống loé lên trong một nụ cười. "Thật à? Ai bảo thế? Chỉ
có tao và tao thôi. Mọi người đều biết mẹ mày chẳng là cái quái gì ngoài
một con điếm. Toàn bộ điều tao cần nói ra là tao đã bị lừa dối suốt những
năm ấy".
Ông nhấc chân ra, trở lại bàn làm việc. Cô đứng lên, bước ra cửa. Giọng
ông dừng cô lại. "Đừng có trương ra như thế, rửa mặt đi đã. Người ta đầy ở
ngoài kia kìa".
Amparo lặng lẽ đi vào buồng tắm. Khi cô bước ra, Tổng Thống nhìn cô gật
đầu. "Hãy thu xếp cuộc tiễn đưa chồng như với một anh hùng. Nó có thể đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.