NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 515

"Không, theo tôi biết thì cô ấy vẫn sống với cha ở Paris".
"Tôi cũng không gặp" giọng Hadley buồn bã đến kỳ lạ. "Tôi xin lỗi về
những gì mình đã làm thì có muộn quá không?"
Dax nhìn sâu vào mắt ông, chân thành. "Không có gì để ông xin lỗi cả. Có
lẽ cả hai chúng ta đều phải xin lỗi Caroline".
James Hadley nhìn cánh cửa khép lại rồi cầm điện thoại lên. Một bức phối
cảnh, ông nghĩ, mọi thứ đều nằm ở viễn cảnh cả, Jeremu quyết định từ bỏ
chính trị, Marcel chiến đấu với ban động viên, và suy nghĩ của Dax về
Caroline.
Giọng cô thư ký trong máy. "Vâng, thưa ông Hadley?"
Ông nhấc điện thoại lên làm gì nhỉ? "À, ừ" ông nói to, run rẩy. "Tôi muốn
nói chuyện với Joe Kennedy".

Sue Ann và Dania vẫn ở phòng Dax trong lãnh sự quán khi anh từ sân bay
về. Anh ngạc nhiên "Hai cô ở đây làm gì?"
"Bọn em đến đưa anh đi ăn tối". Sue Ann nói.
"Anh chịu thôi" Dax bước tới phòng ngủ của anh. "Tối nay anh phải ở nhà,
và đi ngủ sớm. Sáng mai anh đi Nhật".
Sue Ann toe toét. "Thế thì bọn em sẽ ở nhà và ăn tối với anh. Anh nghĩ bọn
em sẽ để anh một đêm đơn côi trước khi đi vào chiến tranh à?"
"Anh còn phải làm nhiều việc giấy tờ lắm. Chán chết cả".
"Thì anh bắt đầu đi" Sue Ann nói. "Bọn em sẽ kêu khách sạn đưa đến bữa
tối tuyệt trần cho chúng ta".
"Thực ra cái đầu dâm dục của em đang nghĩ gì vậy?"
"Dâm dục, chứ còn gì nữa?" Sue Ann nhanh chóng chuyển sang vẻ cợt nhả
hãi hùng. "Anh biết đêm qua em khám phá ra cái gì không?"
"Không".
"Dania hai mươi bảy, và đã lên giường với cả tá đàn ông mà chưa hề một
lần đạt đến cực điểm. Thế có khủng khiếp không?"
"Cũng còn tuỳ cô ấy cảm nhận thế nào về điều đó".
Dania bình thản nhìn vào mắt anh, mặt dửng dưng.
"Em cho là khủng khiếp" Sue Ann nói. "Khi nghe điều đó, em biết ngay là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.