NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 517

"Đừng vội" cô nói, hai tay túm chặt vai anh. "Ăn em đi, anh biết là em mê
mẩn thế nào khi anh ngấu nghiến em mà".

Chương 4

Có cả ngàn cách để Dax chết ở Triều Tiên, nhưng không cách nào là ở
chiến trường. Tiền đồn gần chiến tuyến nhất mà anh được phép đến là Câu
lạc bộ sĩ quan ở Seoul, nơi họ lui tới tuần một lần để xem các đoạn phim tài
liệu về chiến cuộc được gửi bằng máy bay từ Tokyo đến. Mười lăm tháng
ròng anh ngồi trong một ban đặc biệt tại đại bản doanh, giữ vai sĩ quan liên
lạc với các lực lượng Mỹ La Tinh. Nhưng chẳng có Mỹ Latin nào cho anh
liên lạc.

Hàng ngày anh đến văn phòng đúng tám giờ. Rồi ngồi vào bàn làm việc,
nguệch ngoạc đủ thứ trên xấp giấy vàng ệch. Đến năm giờ, anh đặt xấp
giấy gọn gàng vào chiếc khay rỗng trên bàn, khoá lại. Rồi anh đến Câu lạc
bộ sĩ quan để uống và nghe những đồn đại mới nhất. Bảy giờ, anh đi ăn tối
và mười giờ thì thường là anh đã nằm trên giường.

Cũng tuần một lần anh xuất hiện trước trợ lý Tổng Tham mưu trưởng để
hỏi về sự hiện diện của quân đội Corteguay, và tuần nào thì cũng vẫn chỉ
một câu trả lời. Lâu dần, anh không đến văn phòng mỗi ngày nữa. Một lần
trong tuần là đủ. Thảng hoặc anh có bỏ một hai lần thì cũng chẳng ai quan
tâm.

Anh dọn khỏi khu chung cư sĩ quan, tới ngôi nhà nhỏ gần Câu lạc bộ sĩ
quan. Giờ thì anh ở trên sân golf cả sáng lẫn chiều. Trong ba tháng, anh đã
là một tay chơi golf lành nghề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.