NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 519

"Vâng, họ đang cãi vã về việc đến lượt ai ngủ trong nhà ạ".
"Với anh à?" Dax lạnh lùng hỏi.
"Thưa ngài vâng" Mèo Bự cúi đầu. "Ngài thấy đấy, ba người đã có mang.
Những người khác cho là tôi không công bằng nếu tôi không để họ đến lượt
của họ ạ".
"Có lẽ tôi cần một ly gì đó" Dax nói. Anh đi ra phía trước. Vào nhà, quẳng
mũ, rồi rơi người xuống ghế.
Một lát sau, Mèo Bự đến bên. "Một ly gin và tonic đầy và lạnh, thưa ngài."
Anh đặt rượu xuống rồi vội vã chạy đi.
Giọng Dax dừng anh lại. "Tống họ đi!"
Giọng Mèo Bự đầy thương tổn. "Thưa ngài tất cả ạ?"
"Tất".
"Tôi có thể chỉ đuổi cánh đã có mang đi không ạ?"
"Tất cả!"
"Chả lẽ tôi không thể giữ hai đứa khá nhất?" Mèo Bự vòi vĩnh. "Trong cái
khí hậu này mà một người đàn ông sống độc thân thì cũng không được lành
mạnh lắm đâu ạ".
"Không" Dax thẳng thừng. "Anh phải biết là chúng ta trực thuộc một lực
lượng quân sự ở hải ngoại. Cả hai chúng ta có thể bị lôi ra toà án binh và
lĩnh án tử hình vì những việc anh đã làm. Không ai tin được là anh đã tổ
chức cả một hậu cung ngay dưới mũi tôi mà tôi không hay biết gì cả".

Anh cầm rượu lên, nhấm nháp. "Chính tôi cũng không tin".
Mãi bảy tháng sau, khi McArthur đã bị triệu hồi, vào năm 1952, Dax được
điều về văn phòng của Tổng tham mưu trưởng mới. Thời tiết thật băng giá
dọc thung lũng Inchon cùng với những thiệt hại nặng nề trong những đợt
tấn công mới của Bắc Triều Tiên và Trung Quốc.
Viên trợ lý của Tổng Tham Mưu trưởng mới mỉm cười. "Ngồi đi, đại tá, có
lẽ tôi có chút tin vui cho sự thay đổi với ông đây".
"Vâng, thưa ông".
"Tổng Tham mưu trưởng muốn ông xác nhận với ngài rằng lực lượng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.