NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 547

chúng ta không nghe gì về anh ta cả".
"Denisonde nhận được một lẵng hoa hồng thật dễ thương và tấm thiệp cảm
ơn vào sáng hôm sau".
"Ý ba là nó không gọi điện cho con hoặc đại loại như thế?"
"Không" rồi Caroline mỉm cười đầy bí ẩn. Tội nghiệp cho cha. Ông bao giờ
cũng quá thẳng thừng trong khi cứ tưởng là mình tinh tế. Cô không thể
không trêu chọc ông.
"Sao, anh ấy phải làm thế à?" cô hỏi thật ngây thơ.

Chương 10

Bàn tay lắc nhẹ vai Amparo. "Xin lỗi, công chúa. Cha của cô ở dưới nhà và
muốn gặp cô".
Amparo cảm thấy hai bên thái dương nặng trĩu khi ngồi dậy. Miệng cô vẫn
còn nồng nặc. Cô lơ mơ nhìn khuôn mặt băn khoăn của người hầu gái.
"Cha tôi à?"
"Thưa công chúa, vâng ạ" cô hầu liếc sang người thanh niên trần như
nhộng đang nằm bên cô. "Ngài đang rất vội ạ!"
Amparo lắc đầu quầy quậy. Phải có điều gì đó ghê gớm lắm cha cô mới đến
đây sớm như thế. Từ trước, ông không bao giờ làm như thế. "Nói với ông
là tôi xuống ngay".
"Thưa công chúa, vâng ạ". Cô hầu trả lời rồi vội vàng ra khỏi.
Amparo quay sang gã trai. "Ở yên đây. Em sẽ cho anh biết khi ông ấy đi".
Gã gật đầu. Cô với tay lấy áo ngủ vắt trên chiếc ghế để bên, song chưa kịp
thì cánh cửa bật mở và Tổng Thống ập vào.
"Ngài!" gã trai kêu lên trong nỗi hãi hùng, nhảy khỏi giường và đứng
nghiêm như tượng.
Tổng Thống bước qua như thể gã không hề tồn tại, chằm chằm nhìn xuống
Amparo. "Ta phải nói chuyện với con ngay!"
Cô cầm chiếc áo ngủ che ngực khi nhìn cha rồi gã kia.
"Jorge, đừng có đứng thộn ra đấy! Không có gì kỳ quặc bằng một tên lính
trần truồng mà lại cố đứng nghiêm. Xéo đi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.