NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 566

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

Chương 13 & 14

Marcel nhìn qua cổng thấy đầy nhà báo bèn quay sang người bảo vệ đang
đợi để mở cửa. "Không còn lối ra nào khác nữa à?"
"Có" ông ta trả lời với giọng khôi hài thật rùng rợn. "nhưng tôi e ông không
ưng".

Marcel ném vào ông ta cái nhìn khinh bỉ. Tất cả bọn họ đều rất ngộ nghĩnh
trong bộ đồng phục và những cung cách dởm. Rất có thể những điều đó
mang lại cho họ cảm giác về quyền uy hòng tưởng có thể ra lệnh cho một
người như anh. Người bảo vệ mở cổng, và anh bước ra.
Đám nhà báo ùa đến. Bóng đèn flash nổ bôm bốp trước mặt khi anh cố len
ra chỗ chiếc limousine đang đợi.
"Ông thấy thế nào khi được tha, ông Campion?"
"Trông ông như xuống cân, ông Campion, bao nhiêu cân ạ?"
"Đồ ăn trong tù có hợp với ông không?"
"Hoạch định cho tương lai của ông?"
"Ông có biết sở Nhập cư đang xúc tiến việc trục xuất ông?"
"Ông có dự định rời đất nước này không?"
Marcel chỉ có câu nói duy nhất. "Miễn bàn, miễn bàn".
Chiếc xe lao đi, anh ngả lưng, nhắm mắt một cách mệt mỏi.
Đấy cũng là lúc anh cảm nhận thoảng có mùi xạ hương bèn từ từ quay đầu
rồi mở mắt ra.
Dania ngồi đấy, cặp mắt to long lanh và sẫm màu. "Anh gầy đi đấy,
Marcel" cô nói.
"Tại sao em đến?" Anh hỏi, gần như cộc cằn. "Tôi đã viết ra là không muốn
bất cứ ai đến gặp tôi cơ mà?"
"Em nghĩ…" Chợt nước mắt dâng đầy, và cô quay đi.
"Cô nghĩ cái gì? Rằng tôi đã khánh kiệt vì tù tội, và sẽ rơi vào vòng tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.