NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 567

cô?" Dania im lặng. "Tôi không cần cô, tôi không cần bất cứ ai. Chúng nó
sẽ thấy. Tôi sẽ tóm tất cả bọn người đã đưa tôi vào tù. Sẽ đến lượt tôi lên
tiếng".
"Chẳng ai đưa anh vào tù cả, Marcel" Dania khẽ khàng "Tự anh đấy chứ.
Anh có nghe ai đâu".
"Không đúng!" anh la lên. "Đấy là một âm mưu. Tất cả bọn chúng hùa
nhau hại tôi!"
Một sự cứng rắn chưa từng thấy ở Dania. "Chúng nó? Ai?"
"Abidijan. Horgan. Những kẻ khác". Một ánh xảo quyệt xuất hiện trong
mắt Marcel. "Chúng nghĩ là tôi không thể làm gì ở trong tù, nhưng chúng
nhầm". Anh cười. "Hãy đợi cho đến khi chúng khám phá ra chính tôi đã
mua hết cổ phiếu của chúng trên thị trường tự do. Hãy đợi cho đến khi
chúng phát hiện ra tôi đã chiếm được quyền lợi quyết định trong hãng Tàu
biển Abidijan và công ty Dầu khí Caribtex. Lúc đó chúng sẽ không nghĩ là
chúng thông minh lắm. Chúng sẽ phải bò bằng cả hai chân hai tay đến. Và
cô có biết tôi sẽ làm gì không? Cô nhìn mặt anh, lắc đầu. "Tôi sẽ ỉa vào mặt
chúng" anh cười lớn. "Đấy là điều tôi sẽ làm. ỉa vào mặt chúng!"

Lần đầu tiên Dania nhận ra Marcel bệnh hoạn đến mức nào. Cô chờ cho
đến khi anh thôi cười. "Anh mệt đấy, Marcel" cô nhẹ nhàng nói. "Anh gần
như suy sụp rồi. Hãy đi nghỉ trước khi định làm một cái gì. Một chuyến
nghỉ ngơi để lấy lại sức khoẻ".

"Chúng đã biết rồi đấy! Chúng đưa cô đến để đánh lạc hướng tôi!"
"Marcel! Em không biết gì hết. Cho đến phút này".
"Tôi không tin. Cô nhập bọn với chúng. Tất cả các người chống lại tôi".
"Marcel, không đúng" Dania nói, gần như vô vọng. "Em thậm chí không
biết họ là ai".
"Cô nói dối, cô nói dối!" Anh la lên, ra hiệu cho người tài xế qua tấm kính.
Giật mình, anh ta đạp thắng, tạt xe vào lề đường , và Dania gần như lao
xuống sàn. Khi cô ngồi thẳng lên, Marcel đã mở toang cánh cửa "Ra khỏi
đây ngay!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.