NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 569

không ai có thể vào nhà này mà tôi không biết. Trừ khi họ thẩm thấu qua
tường".
Schacter mở cặp. "Tôi mang một số văn bản để ông ký".
"Văn bản gì?"
Schacter đặt nhóm đầu tiên lên bàn. "Đây là thoả thuận với Tín dụng Tổng
hợp để mua cổ phần của họ ở Carbitex với giá mười một rưỡi".
"Tôi bảo ông là mười một" Marcel nói như ngờ vực.
"Ông nói là tôi có thể chấp nhận ở mức mười hai". Đấy là điều Schacter
không ưa ở Marcel. Sau khi thoả thuận về một việc thì bao giờ anh cũng bắt
bẻ, chê bai người khác về việc ấy.
"Chúng ta có bao nhiêu?"
"421.000 cổ phiếu nữa. Khoảng chín phần trăm".
"Cao hơn cổ phần của Horgan và tổ hợp của hắn chứ?"
Schacter gật đầu. "Nhiều hơn khoảng 42.000 cổ phiếu. Giờ đây, ông sở
hữu 26,1 phần trăm và họ chỉ có 25,3 phần trăm".
"Tốt" Marcel cười và nhanh chóng ký. Anh đẩy đám giấy tờ lại người luật
sư. "Gì nữa?"
"Sáng nay, tôi nói chuyện với De Coyne ở Paris. Họ nói rằng không thể gia
hạn yêu cầu bảo lãnh được. Thị trường tiền tệ ở đấy đã trở nên rất chặt
chẽ".
Mặt Marcel đỏ lên vì giận dữ. Anh đập bàn. "Bọn họ cũng chống tôi" Anh
nhìn người luật sư. "Tôi cũng đang toan đến đấy. Tôi sẽ làm cho họ thay
đổi suy nghĩ của mình!"
"Ông không thể và ông biết thế mà, trong khi sở Nhập cư đang xét vụ trục
xuất ông".
"Họ cũng có thể giữ tôi trong tù".
Schacter lặng thinh. Ông nghĩ về những song sắt to tướng được lắp trên tất
cả các cửa sổ nhà Marcel tuần trước. Và bây giờ thì đến lượt báo động
trộm.
"Ông bàn với các nhà băng Boston về việc bảo lãnh chưa?"
"Rồi. Họ không muốn".
Marcel nhìn ông lắc đầu. "Tôi gây dựng hãng Tàu biển Israel, và tôi là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.