NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 570

người duy nhất sẵn sàng gánh vác rủi ro. Cánh De Coyne quá mong muốn
tôi làm thế, để tất cả họ xúm vào mà cho tôi vay tiền. Giờ thì bọn Do Thái
này đã tìm được cách kiếm nhiều tiền hơn và họ tống tôi ra".

Schacter nhìn lại, vẻ cứng cỏi. "Tôi nghĩ người Do Thai chẳng liên can gì
đến việc này cả. Nhà De Coyne là các chủ nhà băng. Họ hiểu ông đã vươn
xa đến đâu trong các công chuyện làm ăn khác. Ông không thể có tất cả,
ông biết đấy".
"Tại sao không?" Marcel hỏi. "Ai có quyền hơn?"

Chương 14

Đã muộn, và bữa tiệc cũng bắt đầu tàn. Dax nhìn quanh. Chỉ còn anh,
Marcle v vmy cô gái. Mar el rời cô gái đang nói chuyện để bước đến bên
anh. "Ổn cả chứ?"
"Tốt đẹp cả" Dax trả lời. "nhưng muộn rồi. Tôi đã hứa sớm mai sẽ lên chiếc
du thuyền của Jacobsen. Tôi phải về thôi".
"Để làm gì?" Marcel hỏi. "Còn sớm. Bây giờ mới sắp vào đoạn đẹp nhất
của buổi tối".
"Đoạn đẹp nhất? nhưng mọi người đã về cả rồi".
Marcel cười đầy bí ẩn. "Các cô gái vẫn còn ở lại".
Dax nhìn Marcel rồi liếc quanh phòng. Còn năm cô gái ở lại và thỉnh
thoảng anh lại để ý thấy một cô liếc trộm anh.
"Họ nằm trong bảng lương của tôi".
"Họ làm trong văn phòng anh à?" giọng Dax đầy ngờ vực. trông mấy cô
chẳng giống người đi làm tí nào.
"Tất nhiên không" có chút đắc thắng trong giọng Marcel. "Nhưng họ chỉ
làm việc cho tôi. Luật thuế càng ngày càng chặt chẽ về các chi phí, vậy đưa
họ vào bảng lương là khoẻ nhất".
"Ô".
"Một người đàn ông thì phải năng động từng phút một chứ". Marcel nói
"Mà họ thì luôn luôn sẵn sàng". Dax không trả lời. "Giờ mọi người đã về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.