NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 585

"Cảm ơn".
Robert trầm ngâm. Nhiều tháng nay, ai đó đã mua hết hối phiếu của nhà
băng mà mãi anh vẫn không tìm ra nổi, giờ thì anh biết là ai rồi. Lẽ ra, anh
phải nhận ra từ lâu. Lẽ ra anh phải hiểu là Ngài Robert sẽ không đến gặp
cha anh nếu không sẵn sàng một toan tính gì đó trong đầu. Ông ấy quá thạo
nghề và chẳng hề dễ dàng chấp nhận sự khước từ. Chợt mọi thứ rõ như ban
ngày, thậm chí cả việc Campion đã kiếm tiền ở nguồn nào để đáp ứng được
bảo lãnh của anh ta.
Anh cầm tờ giấy đi xuống văn phòng Nam tước, gõ cửa rồi bước vào. "Cha
đã biết việc này chưa?" Anh chìa tờ giấy ra.
Nam tước nhìn lướt qua. "Cha cũng đoán sẽ là thế, nhưng không dám
chắc".
"Vậy sao cha không ngăn lại? ông ấy đã có đủ số hối phiếu để có thể đá
chúng ta ra khỏi vị trí hiện tại".
Nam tước nhún vai. "Cha cũng chẳng thấy nó khác gì một khi hai bên hợp
nhất lại".
"Cha không định để ông ấy ấn ta vào một liên doanh chứ?"
"Cha hầu như không thể làm khác" Nam tước nói. "Cha già rồi. Cha mệt
mỏi. Cha không còn sức lực để bắt đầu một cuộc chiến đấu mới với người
anh em của mình".

Robert giận dữ nhìn cha. "Cha có thể không, nhưng con thì có đấy! Con sẽ
không để cha bán rẻ tương lai con cái của con, chỉ bởi vì tương lai cha đã ở
phía sau. Con sẽ tìm ra cách chặn người anh em tham lam của chúng ta
lại!" Anh đùng đùng đi ra.

Nam tước nhìn cửa đóng lại, mỉm cười. Ông chờ đợi thời điểm này bao
năm rồi. Khi mà Robert chí cốt với nhà băng giống như ông. Khi mà
Robert cần nhà băng cho con trai anh giống như ông đã cần cho Robert.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.