NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 618

được tự do lựa chọn những người đại diện của chính họ, như đã hứa hẹn từ
lâu, thì điều này có thể chẳng bao giờ xảy ra cả".
"Tổng Thống uỷ quyền cho chúng tôi nói với ông rằng cuộc bầu cử sẽ được
tổ chức ngay sau khi ổn định lại được đất nước".
"Đấy vẫn là điều mà ông ấy đã hứa hẹn với cha tôi gần ba mươi năm trước
đây".
"Tôi đồng ý với ông, thưa ông, rằng lẽ ra các cuộc bầu cử phải được tổ
chức từ lâu rồi. Nhưng bây giờ thì bầu cử chỉ làm tổn thương sự nghiệp tự
do mà thôi".

Dax nhìn xuống hai bàn tay. "Tôi xin lỗi, thưa các ông. Trong thời gian kể
từ khi bị Tổng Thống sa thải, tôi đã thu xếp cuộc sống mới cho mình. Tôi
muốn được cùng vợ tôi tiếp tục nó".
"Đất nước là trên hết, trên cả các tính toán cá nhân hay bất cứ tính toán nào
khác" Prieto vội trả lời.

"Tình yêu của tôi đối với Corteguay là bất di bất dịch. Tôi nhắc lại rằng lý
do của tôi là cá nhân".
"Như thế thì ông không để cho chúng tôi còn lựa chọn nào khác" Hoyos
nói. "Cá nhân chúng tôi cũng rất tiếc phải đưa cho ông xem cái này". Ông
ta thò tay vào túi áo ngực.
Phía sau ông ta, Dax thấy cánh cửa của người làm mở ra. Mèo Bự lăm lăm
khẩu súng mắt nhìn chằm chằm. Nhưng ngay thời điểm ấy, tay Hoyos đã
rút từ túi ngực ra một phong bì trắng. Dax thoáng gật đầu khi Hoyos đưa
phong bì ra.
Cánh cửa đóng lại sau lưng Mèo Bự. Dax cầm chiếc phong bì. "Gì vậy?"
"Mở ra và xem đi".
Dax xé phong bì, và mươi tấm ảnh rơi ra, chụp cảnh Sue Ann và một người
đàn ông khác trần truồng trong điên loạn, hết tư thế này đến tư thế khác.
Anh nhìn lên.

"Tôi xin lỗi, thưa ông" Hoyos nói. Không ai trong hai người nhìn vào mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.