NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 71

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

Chương 11 & 12

Lúc này đã gần ba giờ chiều, mặt trời đang đổ lửa xuống trái đất. Mồ hôi
khô cứng trên người và nước bọt bốc hơi trong miệng, để lại vị mằn mặn
buồn nôn. Dù dưới sức nóng ấy, tôi vẫn cảm thấy lạnh cóng từ bên trong,
và cứ run bắn lên khi chúng đem ông ngoại xuống bậc thang.
"Đưa lão ra chiếc xe", viên đại tá ra lệnh.
Ông già vùng ra, kiêu hãnh. "Ta đi được!".

Tên lính nhìn viên đại tá. Hắn gật đầu và chúng tôi theo ông ngoại bước tới
giữa chiếc sân đang cháy bỏng. Khi tới chiếc xe, ông quay lại nhìn chúng.
Có những nếp nhăn đầy âu lo hằn trên hai má, nhưng cặp mắt ông bình
thản, tỏ tường. Ông lặng thinh.
"Lột lão ra!" viên đại tá ra lệnh.

Bọn lính bước tới. Ông già đưa một tay lên như thể ngăn lại, nhưng chúng
đã lột quần áo ông ra. Thân hình gầy guộc của ông cũng gần trắng như bộ
quần áo ông mặc. Không có áo quần, ông như bé đi, quắt queo với những
dẻ sườn nhô ra. Cặp mông và hông sườn chảy nhẽo do thất bại trước thời
gian.
"Trói lão vào bánh xe!".
Chúng trói ông giang chân, giang tay theo nan hoa bánh xe. Chiếc ổ trục lồi
lên giữa lưng, thúc ông ưỡn cong ra trong một tư thế tục tĩu khó chịu. Mặt
ông nhăn nhúm vì đau đớn, ông nhắm mắt và quay đầu để tránh mặt trời
chiếu thẳng vào.
Viên đại tá ra ý chứ không cần ra lệnh. Một tên lính ép đầu ông lão vào nan
hoa bánh xe và buộc một dây da quanh trán để đầu ông không cử động
được.
"Don Rafael", giọng viên đại tá khẽ đến mức thoạt nghe tôi không biết là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.