NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 774

nghi thì chúng ta bay luôn".
"Lạy Đức Mẹ Đồng Trinh!" Mèo Bự lẩm bẩm.
Tôi tạt lên phía bắc, ngoài bờ biển. Chúng tôi bay trên biển cho đến phút
cuối cùng có thể. "Bật băng không lưu lên".
Giraldo vặn nút. "Rồi".
Ba phút sau tôi tạt sang hướng Tây để vào đất liền. Giọng nói từ radion
chợt oang oang trong cabin. Người nói tiếng Anh này đang như rất hoảng.
"Để tôi trả lời" tôi vội nói. Tiếng Anh của tôi đủ để thuyết phục một người
Corteguay trung bình, rằng tôi là người ngoại quốc. ít nhất thì cũng qua
điện thoại hoặc radio.
"Đây là máy bay cá nhân mang giấy phép của Hoa kỳ số C.310305, xin hạ
cánh xuống sân bay Curatu. Xin hướng dẫn hạ cánh. Hết".
Giọng nói vẫn hốt hoảng. "Làm ơn nhắc lại".
Lần này tôi nói chậm hơn.
Một giây lặng thinh, rồi một câu hỏi. "Có bao nhiêu người trên máy bay?
Mục đích chuyến bay?"
"Ba. Phi công, phụ lái và một hành khách. Máy bay do dịch vụ tin tức Hoa
Kỳ thuê nguyên chuyến".

Lần này phải chờ nguyên một phút. "Trên màn hình radar của chúng tôi,
ông đang ở khoảng năm dặm về phía tây và ba dặm về phía nam sân bay,
đang bay theo hướng bắc. Ông tiếp tục bay cho đến khi cho đến khi chúng
tôi báo hiệu cho ông quay về hướng nam và nhận đường băng. Xác nhận và
nhắc lại. Hết".

Tôi xác nhận và nhắc lại.
"Anh thấy thế nào?" Mèo Bự hỏi.
"Nghe như OK" tôi nói "Trừ phi là quân đội đã đào ngũ theo cánh phiến
loạn" Tôi đang hiệu chỉnh tốc độ thì radio lại phát. "Dù sao thì cũng chỉ
mấy phút nữa là chúng ta biết thôi".
Họ bật cho chúng tôi số lượng đèn tối thiểu cần thiết để hạ cánh. Ngay khi
bánh máy bay chạm đường băng là đèn tắt ngay và chúng tôi phải lăn bánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.