NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 792

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

Chương 33 & 34

Tôi ra khỏi chiếc xe jeep đỗ lại trước nhà Beatriz. Các cửa sổ đóng kín, căn
nhà như rỗng không. "Đi quanh phía sau" tôi ra lệnh cho hai người lính.
"Vâng, thưa ngài" họ vụt đi.
"Đi với tôi" tôi bảo Mèo Bự rồi bước lên cửa trước, dập mạnh vào cánh gỗ
chiếc dập cửa bằng đồng nặng nề. Âm thanh vọng khắp nhà. Tôi đợi một
lát rồi lại dập tiếp.

Không có tiếng đáp. Tôi linh cảm Mendoza phải đến đây.

Mèo Bự lùi lại rồi liếc một cách giễu cợt. "Chẳng có ai ở trong cả. Đến cửa
sổ cũng đóng kín mít".

Rõ là không có biểu hiện của bất cứ chuyển động nào ở bên trong . Chúng
tôi đi quanh ngôi nhà, kiểm tra từng cửa sổ một. Tất cả đều đóng chặt, trừ
một cửa sổ nhỏ trên lầu hai. Tôi đoán là cửa sổ phòng tắm.

Chúng tôi gặp lại hai người lính. "Thấy gì không?"

Họ lắc đầu. Mèo Bự và tôi tiếp tục đi quanh. Ô cửa sổ nhỏ là nơi duy nhất
chúng tôi thấy không có cánh chớp. Tôi nhìn lên. Không thể nhầm được.

Mèo Bự nhìn theo hướng mắt tôi. "Tôi có thể leo lên cây và lọt vào qua cửa
sổ đó".
Tôi bật cười. "Anh có nhẹ đi hai mươi cân cũng không chui qua cái cửa sổ
ấy được".
"Chúng ta có thể đưa một người lính lên".
"Không". Nếu Beatriz ở trong nhà, tôi không muốn một rủi ro gì xảy ra với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.