NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 800

một cách chính xác điều tôi phải nói. "Đại tá Vasquez, Toà án quân sự này
được mở thể theo điều lệnh quân sự và điều sáu của tài liệu đầu hàng mà
ông đã ký…"
Hai cuộc xét xử đã hoàn tất trong mấy phút. Cả hai sĩ quan đều vô tội với
số phiếu hai trên một. Hoyos, tất nhiên, là người bỏ phiếu chống. Với
cương vị sĩ quan chủ tịch, tôi tuyên bố trắng án, khôi phục nguyên chức vụ
và lương của Pardo và Vasquez.
Tulia nhanh chóng viết biên bản phiên toà và tất cả chúng tôi đều ký vào.
Tôi ký hai lần, một lần là sĩ quan chủ tịch, và một lần với cương vị phó
Tổng Thống.
Vasquez đưa tay qua bàn để bắt tay tôi. Nắm tay của ông thật chặt. "Cảm
ơn".
Hoyos từ từ đứng lên. "Giờ vậy là đã xong, thưa các vị, tôi sẽ trở lại với
nhiệm vụ của mình".
"Không!" tôi nói đanh thép.
Hoyos quay lại nhìn tôi đầy thắc mắc, và một sự tĩnh lặng bất chợt phủ căn
phòng. Hắn nhìn những người khác rồi lại nhìn tôi. "Tôi có những vấn đề
quan trọng đang chờ". Hắn nói.
"Họ sẽ đợi".
Tôi không muốn để cho Hoyos báo cho Tổng Thống về những gì vừa xảy
ra trước khi chính tôi gặp ông. Đây là điều tôi phải tự làm. "Ông sẽ trở lại
chỗ ngồi và chờ ở đây cùng với các sĩ quan khác cho đến khi tôi thông báo
cho Tổng Thống về quyết định của toà án này".
"Ông không có quyền giữ tôi" hắn phản đối. "Tôi chỉ tuân lệnh Tổng
Thống".

"Là sĩ quan quân đội, ông cũng tuân lệnh phó Tổng Thống".
Hoyos nhìn tôi rồi nhún vai, trở về chỗ ngồi. "Vâng, thưa ngài".
Có một cái gì trong giọng hắn làm tôi nghi ngờ và tôi chỉ một mấy phút để
biết rằng văn phòng đã bị cài rệp. Tôi cầm một chiêc micro bé tẹo lên và
nhìn hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.