NHỮNG KỲ TÍCH CỦA HERCULE POIROT - Trang 3

không muốn, nhưng chủ quán vẫn phải xếp một phòng ngủ cho anh và cử
một người phục vụ nhóm lò sưởi và chuẩn bị bữa ăn.

Một tiếng đồng hồ sau, chân duỗi thẳng trước lửa ấm, Hercule Poirot

nghĩ tới bữa ăn mà anh sắp dùng. Thịt bò rán chắc vô vị, khoai tây rắn như
đá, còn pho mát thì không mềm và bánh bích quy thì không giòn. Lúc này
Hercule Poirot đang nhìn lửa cháy và nghĩ, dù sao vẫn còn tốt hơn là lội
trên tuyết với đôi giày đánh xi như thế này.

Có tiếng gõ cửa và bà phục vụ bước vào:
- Thưa ông, có người ở xưởng sửa chữa xe muốn gặp ông.
- Cho người ấy vào – Hercule Poirot trả lời bằng một giọng thân mật.
Người đàn bà đi ra. Nhà thám tử khoan dung nghĩ đây có thể là một đề

tài bà ta có thể kể lại với bạn bè trong những ngày đông.

Có tiếng gõ cửa rụt rè.
- Mời vào! – Poirot nói.
Một chàng trai xuất hiện. Vụng về, anh đứng ở ngưỡng cửa, tay xoay

chiếc mũ cát két. Nhìn anh, Poirot tự nhủ là mình chưa bao giờ được ngắm
một người đẹp đến như vậy. Một vị thần Hy Lạp ở con người ấy chăng?

- Đó là vấn đề chiếc xe, thưa ông – Chàng trai nói bằng một giọng lơ

đãng – Đã biết rõ vì sao nó không chạy được. Phải mất một tiếng đồng hồ
để sửa chữa.

- Hỏng gì vây?
Chàng trai hào hứng kể về những chi tiết kỹ thuật. Poirot gật đầu nhưng

anh không hiểu gì cả. Sự hoàn thiện trong vẻ đẹp thể chất của anh là cái mà
Poirot chú ý. Phải, anh tự nhủ, một người đáng mến, một vị thần Hy Lạp,
một chàng chăn cừu Arcadie. Và chàng trai ngừng bặt.

Hercule Poirot chau mày. Cảm giác đầu tiên của anh hoàn toàn mới về

phương diện thẩm mỹ…

- Tôi hiểu – Anh nói – Phải tôi hiểu rõ. Người lái xe của tôi đã giải thích

về những cái đó rồi.

Anh nhìn thấy mặt chàng trai đỏ lựng, tay nắm chặt chiếc mũ.
- Vâng, thưa ông – Anh ta lắp bắp – Tôi hiểu…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.