NHỮNG KỲ TÍCH CỦA HERCULE POIROT - Trang 5

- Thế thì mời anh ngồi xuống.Tên anh là gì?
- Williamson, thưa ông, Ted Williamson.
- Ted, mời anh ngồi xuống và nói cho tôi nghe câu chuyện của anh đi.
- Xin cảm ơn ông.
Chàng trai cẩn thận ngồi xuống mép ghế và ngước cặp mắt đáng thương

nhìn Poirot.

- Nói đi – Nhà thám tử giục với giọng hiền từ.
Anh ta thở ra một hơi dài.
- Thế này, thưa ông. Tôi chỉ gặp cô ấy có mỗi lần ấy. Tôi cũng không

biết tên thật của cô ấy là gì, nhưng lá thư của tôi đã được gửi trả lại và sau
đó…

- Hãy kể từ đầu. Anh đừng vội vàng. Chỉ kể những chuyện gì đã xảy ra

thôi.

- Thưa ông, vâng. Thế này. Hẳn là ông biết lâu đài Crasslawn, tòa nhà

lớn bên sông, phải, bên kia cầu.

- Không, tôi không biết.
- Tòa nhà ấy là của ngài George Sanderfield. Nó được dùng làm nơi nghỉ

cuối tuần và nơi tổ chức những buổi chiêu đãi. Ở đây không buồn chút nào!
Có những nữ nghệ sĩ và mọi thứ. Tóm lại, lúc ấy vào tháng sáu… máy thu
thanh bị hỏng và người ta cử tôi đến để sửa chữa. Tôi tới nơi. Ngài George
đang chơi thuyền với khách khứa và người đầu bếp phải đi theo để sửa soạn
đồ uống. Trong nhà nghỉ có cô gái ấy… đó là cô hầu phòng của một trong
những bà khách. Cô ấy chỉ cho tôi chiếc máy thu thanh và ở lại bên tôi
trong khi tôi làm việc. Chúng tôi nói đủ thứ chuyện… Cô ấy nói với tôi tên
cô ta là Nita và bà chủ của cô là một vũ nữ người Nga.

- Cô ta quốc tịch gì? Anh quốc ư?
- Không, thưa ông, cô ấy là người Pháp, tôi cho là như thế. Giọng cô hơi

lơ lớ. Nhưng cô nói tiếng Anh rất thạo. Cô ấy… cô ấy rất đáng mến, và chỉ
một lát sau tôi đã hỏi cô là tối nay cô có thể cùng tôi đi xem chiếu bóng
được không. Cô ấy trả lời rằng chủ cô chắc là sẽ cần đến cô, nhưng có thể
thu xếp để có thể được tự do từ tối nay vì mọi người chắc chắn chưa về nhà
vào lúc chiều được. Tóm lại, tôi đã để cả buổi chiều không xin phép chủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.