NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 157

Chương 16

Trong đầu vẫn còn đầy ắp George Barnwell, thoạt tiên tôi tin chắc

hẳn mình phải đóng một vai trò nào đó trong vụ tấn công chị tôi, hay trong
mọi sự kiện mà với tư cách người thân ruột thịt của chị, đồng thời cũng là
người ai cũng biết phải chịu ơn chị, tôi là đối tượng để nghi ngờ chính đáng
hơn bất cứ ai. Nhưng sau đó, khi đầu óc đã tỉnh táo hơn buổi sáng hôm sau,
tôi bắt đầu ngẫm nghĩ lại về vụ tấn công và lắng nghe người ta bàn tán về nó
từ mọi phía, tôi bắt đầu nhìn nhận chuyện này từ một góc độ khác, có lý hơn
nhiều.

Joe đã đến quán Ba Thủy Thủ Vui Vẻ hút tẩu thuốc từ lúc tám giờ

mười lăm đến mười giờ kém mười lăm. Trong khi anh ở đó, người ta đã thấy
chị tôi đứng trước cửa bếp, chào hỏi một người làm công ở trang trại trên
đường về nhà. Người này không thể nói cụ thể hơn về thời điểm anh ta thấy
chị tôi (khi cố nhớ lại, anh ta liền trở nên lúng túng bối rối) ngoài việc lúc đó
chắc phải trước chín giờ. Khi Joe về đến nhà lúc mười giờ kém năm, anh
thấy vợ mình bị đánh nằm gục dưới sàn, và lập tức gọi người đến giúp. Lúc
đó bếp lửa vẫn chưa cháy yếu hơn thường lệ, và bấc nến cháy vẫn chưa quá
dài; nhưng cây nến thì đã bị tắt.

Trong nhà không chỗ nào bị mất thứ gì. Và ngoại trừ cây nến bị tắt -

cây nến này ở trên một cái bàn nằm giữa cửa vào và chị tôi khi chị đứng
quay mặt vào bếp lửa và bị đánh - không có gì khác xáo trộn trong bếp,
ngoại trừ những xê dịch chị tôi gây nên khi ngã xuống và bị chảy máu.
Nhưng tại hiện trường có một tang vật rất đáng chú ý. Chị tôi đã bị đánh
bằng một vật cùn và nặng, vào đầu và cột sống; sau khi những cú đòn được
tung ra, một vật rất nặng đã bị ném rất mạnh xuống chị trong khi chị nằm úp
mặt dưới sàn. Và dưới sàn bếp bên cạnh chị tôi, khi Joe bế chị lên, có một
cái xiềng chân bằng sắt của tù nhân đã bị cưa đứt bằng giũa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.