NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 209

để cho tôi nhìn thấy thế giới, và tôi đã thật ngây thơ nhỏ bé ở đó, trong khi
mọi thứ nằm phía trước thật xa lạ và lớn lao, đến mức trong một khoảnh
khắc, tôi nấc lên rồi trào nước mắt. Chuyện đó xảy ra ở ngay chỗ bàn tay chỉ
đường nằm ngoài rìa làng, và tôi áp bàn tay lên nó, thì thầm, “Tạm biệt, bạn
của tôi, bạn thân mến của tôi!”

👁

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.