NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 219

“Ồ vâng, thưa ngài!” hai người phụ nữ đồng thanh lên tiếng. “Chúa

ban phước cho ngài, tất nhiên chúng tôi biết rõ là thế!”

“Vậy thì tại sao các vị tới đây?” ông Jaggers hỏi.

“Bill của tôi, thưa ngài!” người phụ nữ đang khóc cầu khẩn.
“Bây giờ, tôi sẽ cho bà hay!” ông Jaggers nói. “Một lần duy nhất.

Nếu bà không biết rằng Bill của bà đang nằm trong những bàn tay đáng tin
cậy thì tôi biết. Vả lại nếu bà tới đây quấy rầy về Bill của bà, tôi sẽ phạt cả
Bill của bà lẫn bà làm gương, và mặc kệ ông ta tuột khỏi các ngón tay tôi.
Bà đã thanh toán cho Wemmick chưa?”

“Ôi rồi ạ, thưa ngài! Không thiếu một xu.”

“Được lắm. Vậy thì bà đã làm tất cả những gì cần phải làm. Cứ nói

thêm một tiếng nữa - chỉ một tiếng thôi - thì Wemmick sẽ trả lại tiền cho
bà.”

Lời đe dọa kinh khủng làm hai người phụ nữ lùi lại ngay lập tức.

Đến lúc này không còn ai lưu lại ngoài người Do Thái đang bồn chồn, người
đã cầm gấu áo khoác của ông Jaggers đưa lên môi vài lần.

“Tôi không biết người này!” ông Jaggers lên tiếng, vẫn với giọng

điệu khủng khiếp như trước. “Người này muốn gì đây?”

Ôn Jaggerth thâm mếm. Ăn chai của Habraham Latharuth mà, ôn

nớ hông?”

“Ông ta là ai?” ông Jaggers nói. “Buông áo khoác tôi ra.”
Kẻ cầu khẩn, hôn lên gấu áo thêm lần nữa rồi mới buông ra, nhắc lại.

“Habraham Latharuth, bị nghi têu thụ đồ ăm tộm, một cái đĩa bạc.”

“Ông quá muộn rồi,” ông Jaggers nói. “Tôi đã nhận bào chữa cho

bên kia.”

“Cha thánh thần ơi, ôn Jaggerth!” người đàn ông đang kích động kêu

lên, mặt trắng bệch, “đừng lói ông chống lại Habraham Latharuth!”

“Đúng là như vậy đấy,” ông Jaggers nói, “và chuyện kết thúc tại đây.

Tránh đường nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.