NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 25

đầu xuống, phì ra một đám hơi từ mũi, rồi biến mất sau một cú đạp chân sau
và một cú vung đuôi.

Trong lúc đó, tôi tiếp tục đi dần về phía con sông; nhưng dù cố đi

nhanh đến thế nào đi nữa, tôi cũng không thể làm đôi chân mình ấm lên nổi,
hơi ẩm lạnh buốt như thể đã bị đóng đinh lên đó, giống như cái xiềng được
đóng chặt vào chân người đàn ông tôi đang chạy đi gặp. Tôi biết rõ đường
phải đi tới chỗ pháo đài cũ, đường cũng khá thẳng, vì một lần vào Chủ nhật
tôi đã tới chỗ đó cùng Joe, và Joe, ngồi trên một khẩu pháo cũ, đã nói với tôi
rằng khi tôi trở thành thợ học việc của anh, một cách chính thức, chúng tôi
sẽ tha hồ vui ở đó! Nhưng, lạc giữa màn sương mù, cuối cùng tôi nhận ra
mình đã đi quá xa về bên phải, và vì thế đành phải cố quay lại theo bờ sông,
ở bên bờ có những tảng đá rời nằm nhô lên mặt bùn và những cây cọc đánh
dấu mức thủy triều. Cố đi qua chỗ này nhanh hết sức có thể, tôi lội qua một
cái rãnh tôi biết ở rất gần pháo đài, và vừa kịp leo lên mô đất đằng sau cái
rãnh thì nhìn thấy một người đàn ông ngồi ngay trước mặt. Hắn quay lưng
về phía tôi, hai tay khoanh lại, đầu cúi gục về đằng trước ngủ vùi.

Tôi nghĩ hắn chắc sẽ vui hơn nếu tôi mang bữa ăn sáng tới chỗ hắn

theo cách bất ngờ như thế, vậy là tôi nhẹ nhàng bước tới, chạm tay lên vai
hắn. Hắn lập tức nhảy dựng lên, và đó không phải là người đàn ông hôm
trước, mà là một người khác!

Thế nhưng cả người này nữa cũng mặc đồ màu xám xơ xác, và dưới

chân cũng mang một cái xiềng to tướng, cũng tập tễnh, cũng hốc hác, cũng
lạnh run, cũng hệt như người kia; ngoại trừ hắn không có cùng khuôn mặt,
và trên đầu đội một cái mũ phớt rộng vành. Tôi nhìn thấy tất cả trong nháy
mắt, vì tôi cũng chỉ có một nháy mắt để nhìn thấy mọi thứ: người đàn ông
bật rủa khi thấy tôi, rồi vung tay đánh tôi - một cú đánh vòng yếu ớt không
trúng tôi và thiếu chút nữa làm kẻ ra đòn ngã lăn kềnh, vì nó làm hắn mất
thăng bằng - sau đó hắn chạy vào màn sương mù, vấp ngã hai lần trong khi
chạy, rồi tôi không thấy hắn nữa.

“Đó là gã trẻ tuổi!” tôi nghĩ, cảm thấy tim mình nhói đau khi nhận ra

hắn. Tôi dám đoan chắc tôi cũng đã cảm thấy đau nhói cả ở chỗ lá gan nữa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.