NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 27

nghe. Một âm thanh nào đó, có thật hay tưởng tượng, một tiếng leng keng
trên sông hay tiếng súc vật thở ngoài đầm lầy, vừa làm ông ta giật mình, và
ông ta đột nhiên hỏi.

“Mày không phải là một thằng nhóc lừa đảo đấy chứ? Mày không

dẫn theo ai chứ?”

“Không, thưa ông! Không!”
“Cũng không làm ai có cớ đi theo mày chứ?”
“Không!”

“Được,” ông ta nói, “tao tin mày. Quả thực mày sẽ đúng là một con

chó săn hung dữ nếu vào tuổi này mày lại có thể giúp săn lùng một gã sâu
mọt khốn nạn đã bị săn đuổi đến đường cùng như gã sâu mọt khốn nạn
này!”

Có cái gì đó kêu lách cách trong cổ họng người đàn ông, như thể

trong người ông ta có đầy máy móc như một cái đồng hồ, và bộ máy ấy sắp
đổ chuông. Và ông ta đưa ống tay áo rách tướp thô ráp lên quệt qua đôi mắt.

Thương hại bộ dạng khốn khổ của ông ta, tôi đánh bạo lên tiếng

trong lúc dõi theo ông ta dần dần để tâm vào cái bánh nhân thịt lợn, “Cháu
rất mừng là ông thích nó.”

“Mày nói gì cơ?”
“Cháu nói cháu rất mừng là ông thích nó.”
“Cảm ơn mày, nhóc. Tao thích lắm.”

Tôi vẫn hay quan sát con chó to nuôi ở nhà khi nó ăn; và lúc này tôi

chợt nhận ra một sự tương đồng rõ rệt giữa cách ăn của con chó và người
này. Ông ta cắn từng miếng mạnh mẽ, gọn gàng, đột ngột, hệt như con chó.
Ông ta nuốt, hay nói đúng hơn là táp gọn, từng miếng đầy mồm, quá gấp
gáp, quá nhanh; và ông ta không ngớt ngó nghiêng sang hai bên, như thể cho
rằng từ hướng nào cũng hiện diện nguy cơ có người tới cướp mất cái bánh.
Tôi nghĩ ông ta quá bồn chồn với nỗi ám ảnh đó nên không thể thoải mái
thưởng thức cái bánh, hay để ai đó cùng ăn tối với ông ta mà không cắn cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.