NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 488

“Đúng rồi!” Herbert reo lên, như thể tôi vừa đưa ra một phỏng đoán

thiên tài. “Ông ấy chuẩn bị món rum pha nước của mình sẵn sàng trong một
cái chậu nhỏ đặt trên bàn. Đợi một chút, rồi cậu sẽ thấy Clara nâng ông ấy
dậy uống một ít. Đây rồi!” Một tiếng hét vang lên, với dư âm rung chuyển
kéo dài ở đoạn cuối. “Còn bây giờ,” Herbert nói, khi im lặng ngự trị trở lại,
“ông ấy đang uống. Còn bây giờ,” Herbert nói, khi tiếng gầm gừ lại làm
thanh xà rung lên lần nữa, “ông ấy lại nằm xuống rồi!”

Sau đó, Clara nhanh chóng quay lại, và Herbert dẫn tôi lên lầu để

gặp vị khách của chúng tôi. Khi chúng tôi đi ngang qua cửa phòng ông
Barley, có thể nghe thấy ông này khàn khàn lẩm nhẩm bên trong, với giọng
hết lên lại xuống như tiếng gió, đoạn điệp khúc sau đây, trong đó tôi đã dùng
những lời chúc tốt đẹp để thay thế cho những lời có nghĩa ngược lại.

“Ôi! Chúa ban phước cho đôi mắt cậu, đây là Bill Barley già. Đây là

Bill Barley già, Chúa ban phước cho đôi mắt cậu. Đây là Bill Barley đang
nằm dán lưng trên giường, nhờ lượng Chúa. Nằm dán lưng trên giường như
một con cá bơn già chết trôi, đây là Bill Barley già, Chúa ban phước cho đôi
mắt cậu. Ôi! Ban phước cho cậu.”

👁

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.