NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 527

“Chàng trai thân mến, đợi một khoảnh khắc nữa là tớ xong thôi. Tên

khốn ma mãnh đó, Compeyson, kẻ đê tiện tồi tệ nhất trong những tên đê
tiện, biết rõ ông ấy đang tránh những chỗ đông người vào lúc đó cũng như lý
do khiến ông ấy làm vậy, tất nhiên sau đó đã mang chuyện này ra treo lơ
lửng trên đầu ông ấy như một cách để làm ông ấy khốn cùng hơn và ép ông
phải làm việc cực nhọc hơn. Từ những gì được nói ra tối qua, rõ ràng
chuyện này đã khơi mào nỗi hận thù của Provis.”

“Tớ muốn biết,” tôi nói, “ông ấy có nói cho cậu biết cụ thể chuyện

đó xảy ra cụ thể vào lúc nào không, Herbert?”

“Cụ thể ư? Để tớ nhớ lại xem ông ấy đã nói những gì về chuyện đó.

Ông ấy nói là Vừa tròn hai mươi năm trước, và gừn như ngay sau khi tôi bắt
đầu dính dáng vứi Compeyson. Cậu lên mấy tuổi khi cậu bắt gặp ông ấy ở
nghĩa địa nhà thờ?”

“Tớ nghĩ hồi ấy tớ bảy tuổi.”
“À. Ông ấy nói khi ấy chuyện đó đã xảy ra được chừng ba hay bốn

năm rồi, và cậu làm ông ấy nhớ tới đứa con gái nhỏ đã để mất một cách bi
thảm đến thế, cô bé đáng lẽ cũng trạc tuổi cậu.”

“Herbert,” tôi hối hả nói sau một lát im lặng, “cậu có thể nhìn tớ rõ

nhất nhờ ánh sáng ngoài cửa sổ hay ánh sáng của ngọn lửa?”

“Với ánh sáng ngọn lửa,” Herbert vừa nói vừa dịch lại gần hơn.
“Nhìn tớ đi.”

“Tớ đang nhìn cậu đây, anh bạn thân mến.”
“Chạm tay vào tớ đi.”
“Tớ chạm tay vào cậu rồi, anh bạn thân mến.”

“Cậu không sợ rằng tớ đang lên cơn sốt, hay đầu óc tớ đang rối loạn

sau tai nạn tối qua chứ?”

“Không-ông, anh bạn thân mến,” Herbert nói, sau khi dành thời gian

kiểm tra tôi. “Cậu có vẻ hơi kích động, nhưng hoàn toàn bình thường.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.